Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2023

Đường vắng người thưa hun hút phố buồn

Đường vắng người thưa
hun hút phố buồn

“Hình như Sài Gòn ốm rồi em ơi// Sài Gòn anh hơn ba trăm năm căng tràn nhựa sống/ Nhộn nhịp, tươi trẻ, mời chào// Vậy mà em ơi Sài Gòn anh bữa nay thật lạ/ Đường vắng người thưa hun hút phố buồn/ Anh thèm nhộn nhịp phát điên lên!” Không một chữ về Covid-19 nhưng vẫn hiện lên bức tranh u buồn, xót xa, âu lo, sẻ chia về Sài Gòn mùa đại dịch đang bùng phát. Cái hay của thơ và cái tài bút pháp của Phạm Tuyết Hạnh ở chỗ đó.
Nhà thơ Phạm Tuyết Hạnh
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Gặp lại lòng mình qua những cánh dầu bay
Cơn gió mùa hạ đa tình ùa về bất chợt
Ve vãn đám hoa dầu bay dứt bỏ lá cành
Xoay tít theo guồng quay hối hả
Tôi đứng lại lục tung lòng mình
Tìm một chút mơ mộng trót vô tình bỏ quên ký ức.
Thương Sài Gòn tháng sáu cô đơn
Con phố dài leo lét ánh đèn lên
Đôi ba bóng người lẫn chìm khi trời vừa chạng vạng
Những dãy nhà im lìm
Những phận đời căng mình gồng gánh
Đôi mắt hằn sâu trĩu nặng nỗi niềm.
Hình như Sài Gòn ốm rồi em ơi
Sài Gòn anh hơn ba trăm năm căng tràn nhựa sống
Nhộn nhịp, tươi trẻ, mời chào
Vậy mà em ơi Sài Gòn anh bữa nay thật lạ
Đường vắng người thưa hun hút phố buồn
Anh thèm nhộn nhịp phát điên lên!
Chưa bao giờ Sài Gòn tịnh yên đến thế 
Đêm tôi nằm nghe nhịp thở Sài Gòn
Nghe rõ tiếng bánh xe lăn trên đường rất vội 
Tiếng mưa lộp bộp rơi đều trên mái tôn
Tiếng trở mình vô thức của một người say ngủ
Và cả tiếng thở dài nén sâu thật khẽ từ xa xăm…
Nghỉ ngơi đi em những con đường
Trả em một chút bình yên của ngày giãn cách
Không khói bụi, ồn ào 
Nghỉ ngơi và nghe gió hát trên cao
Ngày mai khỏe lại rồi em trở về nhộn nhịp
Ta cùng nhau bước tiếp hành trình về phía cỏ hoa.
17/6/2021
Phạm Tuyết Hạnh
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

XXXXVăn học miền Nam: Tổng quan 3

Văn học miền Nam: Tổng quan 3 Phần 15 Văn học Từ giai đoạn trước sang giai đoạn sau 1963 người ta có thể ghi nhận nhiều chuyển biến quan...