Thứ Ba, 27 tháng 6, 2023
Cõi người dâu bể
Phòng bệnh của mẹ nhìn ra một khoảng không lộng gió, một
nhánh bồ đề chìa ra lòa xòa trong cái gió hanh hao của buổi chớm đông. Ba bệnh
nhân trong phòng mở to đôi mắt mệt mỏi nhìn mẹ con tôi dắt nhau đến nhận giường.
Mẹ tôi nằm giường 14, đối diện với cửa sổ có nhánh bồ đề vươn ra che chở. Tôi đỡ
mẹ nằm xuống giường, thì thào đủ cho hai mẹ con nghe, “mẹ ăn hay uống gì để con
lấy?”. Mẹ tôi lắc đầu, nói để mẹ nằm nghỉ chút đã. Một bà ở giường 13, chăm
chăm nhìn từng cử động của mẹ con tôi, khi tôi ngẩng lên bà lập tức day mặt đi
hướng khác. Tôi kịp nhận ra trong mắt bà nỗi buồn mênh mang không thể tả được.
Có tiếng alo, chỉ nghe bà nói mẹ vẫn ổn, các con cứ yên tâm công tác rồi vội vã
cúp máy. Chỉ thế thôi và mắt bà lóng lánh nước.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Về Nhà văn Khái Hưng
Về Nhà văn Khái Hưng Khái Hưng tên thật là Trần Giư, nhưng ông thêm chữ Khánh thành Trần Khánh Giư để giống vị tướng Trần Khánh Dư đời Trầ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét