Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2023
Gặp Nguyễn Minh Châu 35 năm trước
Tôi nhớ mãi một chi tiết trong bài viết của bà Nguyễn
Thị Doanh: một ngày bà đưa ông đi khám bệnh ở Sài Gòn, khi ra về, ông đau quá
không đi nổi phải đứng tựa vào một gốc cây trên đường để thở. Tôi hình dung,
trong bao nhiêu người Sài Gòn đi đường sáng hôm ấy, liệu có ai tưởng tượng được
người đàn ông ốm yếu bên lề đường kia là một văn tài của dân tộc, một người cho
đến giây phút cuối đời không rời ngòi bút vì cái Đẹp và điều Thiện…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Thời gian
Thời gian...! Có ai níu được thời gian! Níu lại những khoảnh khắc ấm áp, hạnh phúc, hay níu lấy thời gian mang lại cho ta sự vinh quang tr...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét