Thứ Hai, 26 tháng 6, 2023

Vũ điệu đất trời rèm đêm lay động

Vũ điệu đất trời rèm đêm lay động

“Có những ngày con chữ bỏ đi/ Nhức nhối trắng một miền câm lặng/ Suy tư cỏ lan dưới chân thành đá dựng”. Bỏ đi cũng có thể con chữ cần nguồn cảm hứng và năng lượng mới để thăng hoa: “Vũ điệu đất trời rèm đêm lay động/ Tiếng gió đậu xuống búp hồng rất mỏng/ Phiến đầu mùa bừng nở đóa hương khuya”.
Nhà thơ Hà Phi Phượng
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Có những ngày con chữ bỏ đi
Nhức nhối trắng một miền câm lặng
Suy tư cỏ lan dưới chân thành đá dựng.
Vẫy vùng trong tấm lưới hoang mang
Dấu hỏi chùm gai bốn phía mọc lên
Ta mắc cạn giữa dòng đêm chạm đáy.
Bình minh bên hồ Xuân Hương
Cuốn sách đất trời mở ra vô biên
Vầng dương lên khuông muôn ngàn dòng nắng.
Sóng nước dặt dìu xôn xao hoa lá
Chim chóc tìm đôi tiếng hót ríu ran
Bản hòa âm khai sinh ngày mới hân hoan.
Miên miên hạt xuân gieo vào lòng phố nhỏ
Muôn cánh tay vươn đẫm ướt cây cành
Mắt phố nôn nao hư ảo ánh đèn.
Vũ điệu đất trời rèm đêm lay động
Tiếng gió đậu xuống búp hồng rất mỏng
Phiến đầu mùa bừng nở đóa hương khuya.
Người nghĩ gì trước bức họa cổ xưa?
Đôi mắt của nàng mở to ngơ ngác
Như run rẩy yếu mềm, như bão táp… 
Những cung bậc tình yêu chưa bao giờ cũ kỹ
Chưa nguôi ngoai từ thuở mới loài người
Gương mặt giai nhân – một huyền ảo đền đài.
Tháng ba thả xuống bờ xanh bông gạo đỏ 
Như chiếc hôn riêng tặng cánh đồng
Búp lửa thắp lên mơ ước mùa màng. 
Anh có về cùng em khoác màu sương châu thổ
Nghe đất - nước âm vang dạt dào sinh nở
Trên thân mộc thâm trầm chiêm chiếp những chồi xuân.
20/3/2021
Hà Phi Phượng
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đi về phía mặt trời 00000

Đi về phía mặt trời LỜI GIỚI THIỆU Mặt trời phía trước. Ánh sáng như nguồn sống cho số phận người đàn bà khi rơi vào ngã rẽ không mong đợi...