Thứ Tư, 13 tháng 9, 2023
Tình yêu dịu dàng 2
CHƯƠNG 7
Dương không để ý bà chị đang ngồi ở salon. Anh đi thẳng lên
phòng, mở toang các tủ quăng đồ đạc ra giường. Cử chỉ cẩu thả, bực bội. Anh
không hề nghĩ đến việc ngày mai mình sẽ sống ra sao, chỉ làm theo sự thôi thúc
nóng nảy là chứng minh cho ông bố thấy sẽ không có gì khống chế được mình.
Anh mở cửa xe và ngồi gục đầu trên vô lăng, sự giận dữ biến mất
nhường cho cảm giác hoài nghi hoang mang. Ba anh đã không đuổi thì có lý nào Quỳnh
lại tự ý bỏ đi. Cô nghĩ cái gì vậy?
Quỳnh lặng thinh, hai tay cô đan vào nhau đặt trên lan can.
Những ngón tay xoắn lại trong cử chỉ bối rối. Thái độ áp đảo của Dương làm cô mất
tự chủ hoàn toàn. Nếu nói ra, cô không muốn anh mất lòng với chị mình. Còn im lặng,
chẳng khác nào xúc phạm Dương. Cô không hiểu tại sao bây giờ mình sợ bị giận đến
vậy. Có lẽ Dương đã từ từ chi phối ý nghĩ của cô quá nhiều. Mãi suy nghĩ, cô
không để ý Dương nhìn mình chăm chăm. Đến lúc anh nắm tay cô bóp mạnh, cô mới
giật mình.
Không thấy ai ở cửa, Quỳnh đi xuống. Cô còn đang ngó quanh quất
thì từ phía cây trứng cá bên hông nhà, Dương đi đến trước mặt cô, không cười
cũng không nghiêm.
Cả ông Nguyễn cũng yên lặng. Dương đã đặt mọi người vào tình
thế không biết phải nói gì. Anh hiểu như vậy, nhưng vẫn tiếp tục làm ngơ. Anh
quay qua Quỳnh:
- Vâng, rất cần. Em không giải thích được tại sao, chỉ biết nếu
không có anh, em hụt hẫng lắm.
Dương không nói gì, nhưng lại choàng tay qua vai Quỳnh, kéo
cô ngã vào người của mình. Quỳnh không chống đối, cô để yên mặt mình áp trên
vai anh, cả hai cứ như thế im lặng ngồi bên nhau.
Ông chợt ngừng lại không nói nữa. Nhưng Quỳnh rất hiểu. Đối với
bà chủ đài các ấy thì cuộc sống ở trong tù quả là quá khủng hoảng.
- Xin bác nói về ba giùm con. Giờ con không còn lòng nào nghe
chuyện khác. Con xin lỗi. Bác nói về ba con đi bác.
- Chị nghĩ là Quỳnh khuyên sẽ được hơn. Giờ là anh em rồi, ảnh
sẽ không còn chán nản nữa, chắc là sẽ nghe lời khuyên của em - Rồi cô vội lãng
qua chuyện khác - Nghe nói gia đình anh Dương không chịu Quỳnh phải không?
Quỳnh trả lời mà ánh mắt vẫn dè dặt nhìn Hưởng. Cô tự hỏi, nếu
bây giờ gia đình Dương lại đuổi cô một lần nữa, cô sẽ phải làm gì? Thật lòng,
cô chưa biết mình ứng xử thế nào, nhưng chắc chắn không trốn tránh Dương như lần
trước nữa.
Về nhà, cô lẳng lặng đi lên phòng. Suốt buổi tối, cô tránh mặt
ông Nguyễn, để khỏi phải trả lời các câu hỏi của ông về Quỳnh.
Dương khẽ cau mặt, khẽ nói nữa. Dù rất quý mến bà chị mình
nhưng anh không thể không bất mãn. Hưởng rất hiểu tâm lý đó, cô quyết định nói
thẳng:
Lúc này, đầu óc Dương chỉ nghĩ về chuyện cô với Quốc, nên nghe cô nói, anh hình dung ngay cô sẽ thông báo chia tay. Nếu bị bất ngờ, hẳn anh đã cho chiếc máy thành mớ linh kiện vụn. Nhưng giờ ý nghĩ đó chỉ làm anh cười khẩy:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tín ngưỡng tâm linh trong truyện ngắn của Y Ban
Tín ngưỡng tâm linh trong truyện ngắn của Y Ban Chất liệu văn hóa dân gian, yếu tố tín ngưỡng tâm linh của Phật giáo, Đạo giáo, đạo Mẫu (t...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét