Thứ Ba, 20 tháng 8, 2024
Hồn quê biết bao giờ vơi cạn
Ai chẳng có một quê hương để nhớ thương, để tìm về nguồn cội. Mỗi người trong cuộc đời này đều mang trong trái tim mình hình bóng quê nhà, nơi tuổi thơ một thời ấp yêu kỷ niệm. “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn”. Nhà thơ Chế Lan Viên đã từng viết về làng quê như thế, đó là nơi sinh ra và lớn lên của mỗi đời người gắn bó với bao kí ức hoài niệm, là một thứ vô hình vô dạng nhưng lại in sâu trong mỗi tâm hồn của chúng ta. Có phải từ cội rễ ấy mà hình ảnh cái làng quê nghèo thân thuộc vẫn luôn tồn tại và tỏa sáng trong trái tim của người con xa xứ – nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tiếng gọi đêm cuối năm
Tiếng gọi đêm cuối năm Đêm hai mươi sáu Tết, chị đứng trên ban công tầng bốn, lặng lẽ đưa đôi mắt u buồn nhìn xa xăm xuống đường phố. Hai ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét