Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2024
Mưa về trên phố
Lão lang thang trên con đường đẫy nước. Sau cơn mưa,
dường như mọi thứ trở nên láng bóng, cầy cựa sức sống, còn lão, hình hài như một
bộ xương di động, vẫn cái nhìn mệt mỏi và bộ mặt mất hết sinh khí. Lão lê đôi
dép tổ ong đầy vết chó cắn nham nhở nặng như một tấm sắt dưới chân. Mọi vật
xung quanh đối với lão trở nên nhầy nhụa. Thi thoảng, lão lại thất thần lao ra
chắn ngang một hình dáng nào đó đi qua chỉ để nhận lấy câu chửi rủa của thiên hạ.
Đối với họ, lão hệt như một kẻ hành khất, điên khùng. Nhưng có ai biết rằng lão
đang tìm kiếm một người, một người đã khiến lão mất hết tâm trí, rách rưới hình
dạng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Những trường đại học của tôi 2XXX
Những trường đại học của tôi 2 Kèm theo lời nói, cánh tay trái lông lá của ông ta làm điệu bộ giống như chém vào không khí, còn tay phải t...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét