Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2024
Đi vào cõi thơ
Tựa
Nên ông xô ùa nguồn thơ Trung Hoa vào văn chương vũ hiệp.
Bài thơ sau của Lục Vân Bình tình cờ tôi đọc được. Không rõ
thi sĩ này ở đâu.
Chiều là hoàng hôn. Hoàng hôn là đêm tối. Đêm tối là dặm
khuya ngất tạnh mù khơi. Ngất tạnh mù khơi là câm nín. Không một âm thanh tương
ứng vọng lại suốt rừng cao, lũng thấp, cồn bãi lè tè.
Làm sao có được? Một phen trên núi có từng đám sa mù hồn
nhiên như thế? Tôi hờ hững trước cái “có” hờ hững tuyệt diệu kia.
Nhưng có lẽ ông không tin ở ngày ấy, ông không nghĩ rằng ngày
nở hoa ấy sẽ về. Còn có bao giờ em nhớ ta? Nghĩa là không còn có bao giờ nữa cả?
Chúng ta sẽ tiếp tục chết hết. Người ta sẽ tiếp tục giết nhau cho tới buổi
chung cục thời gian. Cuộc chiến tranh ngày nay không còn chút gì giống như chiến
tranh những thời đại trước. Có những cuộc chiến tranh huy hoàng như một trận
mưa rào rực rỡ, làm hồi sinh con người trong tâm thức từ bi. Nhưng có những cuộc
chiến tranh vốn từ trong tinh thể là làm tan rã tiêu diệt mất bản tính con người.
Ngay cả con ngợm, con đười ươi cũng không còn sống sót một mống nào hết cả. Thì
như thế? Còn có bao giờ em nhớ ta?
Anh viết câu thơ như thế cho ai nghe? Mọi nhân vật thượng đặng
của Nguyễn Du sẽ nghĩ sao? Giác Duyên nghĩ sao? Tam Hợp Đạo Cô nghĩ sao? Từ Hải
nghĩ sao? Kim Trọng nghĩ sao? Thúy Vân nghĩ sao? Không ai dám nghĩ sao hết cả.
Mọi người nhắm mắt lắc đầu. Rồi tiếp tục nâng chén rượu bùi ngùi uống cạn một
hơi, khẽ mời ông Lý Bạch đọc tiếp:
Thơ Nguyễn Thị Hoàng trang nhã như thơ Bà huyện Thanh Quan,
mà lại cũng cay đắng như thơ Hồ Xuân Hương, nhiều lúc nghe thống thiết như thơ
bà Đoàn Thị Điểm. Đọc thơ Nguyễn Thị Hoàng, người ta có cảm tưởng như nữ sỹ
mang hết trong mình những khổ đau của người phụ nữ Việt Nam.
Nhưng tại sao lại phải ghi ra nhiều nữa? Hoài Khanh đã hồn nhiên đưa nguồn thơ mình vào lục bát, hồn nhiên dẫn lục bát về cõi uyên nguyên, bỗng nhiên lại khơi mạch gì khiến uyên nguyên trào trở giậy trong vẻ tân kỳ bình đạm thiết tha:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tuổi chớm thu
Tuổi chớm thu Dòng nắng ấm rửa trôi màu lá cũ lá không vàng để mùa bước vào thu ào cơn mưa run lẩy bẩy trên cành gió đan vuốt … sợi thu và...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét