Nụ hôn thiên cổ nhuốm màu âm dương
Nén nhang cắm xuống lặng câm/ Mong ba mẹ mãi được nằm bên nhau/ Được bàng bạc phía ngàn lau/ Nụ hôn thiên cổ nhuốm màu âm dương
Trở về
Trở về nhỏ nhẹ bếp ga
Cái ống thổi lửa phà phà. Cất đâu?
Đôi đủa tre gắp bể dâu
Khều cục than cháy đỏ ngầu hồn nhiên
Gió nờm tìm kiếm mái hiên
Chỗ ngồi đặt cược tên miền hôn nhân
Chi bằng từ tốn góc sân
Chồng nong phơi cúi lưng dầng ngày xưa
Cào cào sút bóng ban trưa
Chiếc răng lược gãy đung đưa bốn mùa
Giạ lúa mã hóa sức mua
Giấc mơ chứng khoán già nua lâm sàn
Trở về nông nổi đường làng
Tháng tư cúc dại nở vàng từ bi
Tuổi thơ níu cánh thiên di
Làn mây trắng cõng xuân thì diêu dao
Cuốc xe chiều chở hanh hao
Cọc bê tông nới hàng rào ly hương
Cánh đồng bảng lảng yêu thương
Tổ vòng công đắp bờ mương ngoằn nghoèo
Hạt cơm lót dạ gieo neo
Lẫn khoai sắn với đói nghèo điêu linh
Tòa nhà mới cất đinh ninh
Nằm trên thửa ruộng bình minh chòng chành
Trở về khúc khích. Hỏi anh?
Trăng quê mình có long lanh sau hè
Giọt sương trong vắt lắng nghe
Con dế dũi khóc lè nhè hằng đêm
Có còn sực nhớ đến em
Đứa con gái rất chi thèm tắm mưa
Sài Gòn, 6.2022
Ở đây
Ngọn cỏ sống sót qua đêm
Nhờ giọt sương tắm ướt mềm chân đê
Ở đây. Mọi thứ nhà quê
Nên ơn nghĩa những dầm dề cưu mang
Con dế thỏa sức gáy vang
Đêm về mở tiệc đãi ngàn vì sao
Bầu trời gia hạn thuê bao
Trái đất kết nối thầm thào yêu thương
Ở đây. Chẳng phải phố phường
Cái gì cũng mét vuông tường chia ra
Cho đi kia mới gọi là
Tình làng nghĩa xóm bao la muôn đời
Cối xay tách vỏ thóc rời
Nhờ dòng điện tải ngỏ lời tri ân
Thời gian mưa nắng tảo tần
Ngôi nhà nợ mái ngói phần rong rêu
Tình yêu nhờ chiếc khăn thêu
Trái tim đồng điệu thở đều bình minh
Ở đây. Mây trắng chùng chình
Ôm ngọn núi vốn một mình lạnh căm
Hàng cau đôi mắt xa xăm
Ngó đâu đẩu cũng mười rằm long lanh
Ở đây. Tin nhắn chân thành
Chiều chiều ra ngõ. Đợi anh chiều chiều…
Sài Gòn, 6.2022
Tranh của họa sĩ Hoàng A Sáng
Trở về hiển linh
Ngang qua phố cổ Tam Kỳ
nghe văng vẳng giọng thầm thì bên tai
người này năm ngoái là ai
mà sao tiếng dép quẹt dài âm ba
Thưa tôi từ dạo chinh pha
thân lâu lắm đợi người ta mệt nhoài
với tay hụt ánh mắt hoài
mút bờ môi lạnh giá đoài hơ hong
Em từ vô thỉ hát rong
câu chua chát níu câu lòng thòng ru
tôi sà bọng khát biên khu
hoàng hôn tẫm lịm mùa thu mỹ miều
Bước chân cổ thạch phiêu diêu
nắng hoang hoải dệt phù điêu thăng trầm
trái tim bi mẫn âm thầm
đêm ngưng đập chết bã bầm câu thơ
Ngang qua chỗ phố đèn mờ
cô hàng quán cược nhởn nhơ vô thường
tôi người khách lạ tư phương
đứng nghiêng mình để tự hương khói mình
Tam Kỳ, 5.2022
Viếng mộ song thân
Từ ngày mẹ ngã lưng mây
Ba bên cạnh níu nhành cây la đà
Trưa chùng nắng cháy ta bà
Mớ bòng bong đả thịt da võ vàng
Nỗi niềm chi bụi bông trang
Cúi đầu che vạt nắng đang lùa thùa
Mẹ nằm yên đấy chớ khua
Ba chăn chiếu đắp bốn mùa thủy chung
Trăng buồn. Trăng sáng mông lung
Mẹ buồn mẹ hỏi cuối cùng. Tại sao?
Kính thưa. Ai cũng lời chào
Cũng chân nhè nhẹ bước vào thiên thai
Mẹ chừ ngọn cỏ sương mai
Ba thân sứ trắng bờ vai sớm chiều
Gối đầu chếch bóng tịch liêu
Lắng nghe chim chóc phiêu diêu bè trầm
Nén nhang cắm xuống lặng câm
Mong ba mẹ mãi được nằm bên nhau
Được bàng bạc phía ngàn lau
Nụ hôn thiên cổ nhuốm màu âm dương
Nông Sơn – Quảng Nam, 4.2022
Hãy dừng tay lại mà xem
Đừng bắn nữa đạn kia ơi
Bầy con nít nọ đang chơi ô làng
Sau vườn chú dế đào hang
Giấu mơ ước được gáy vang mùa hè
Ngoài sân tàu lá chuối che
Bóng cha ngồi vót chông tre lạnh lùng
Đàn kiến hạt gạo cuối cùng
Cõng qua cơn đói phập phùng chiến tranh
Đừng thả xuống nữa hởi anh
Quả bom nó nổ tanh banh chợ chiều
Mớ rau chị bán chắt chiu
Cân cá mẹ cả đời hiu hắt chờ
Mảnh rèm khuya buộc lửng lơ
Bà đang ngủ bỗng bất ngờ loay hoay
Tìm ông hơi ấm bàn tay
Căn hầm bí mật nằm ngay đầu giường
Đừng dày xéo nữa quê hương
Đất nào cũng ấm tình thương gieo mầm
Dân nào cũng kiếp thăng trầm
Miếng cơm manh áo chạy bầm gót chân
Đạn sao nỡ bắn người thân
Bom sao bấm nút thả gần nhà em
Hãy dừng tay lại mà xem
Đoàn người di tản dài thêm mỗi ngày.
Tây Ninh, 11/3/2022
Bình Địa Mộc
Theo https://vanvn.vn/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét