Thứ Năm, 1 tháng 6, 2023
Truyện ngắn Đào Sỹ Quang: Y án
Làng Kình nơi “khỉ ho cò gáy” bị hai dãy núi chèn cho
dài thuồn thu ột. Làng cách trung tâm thị trấn huyện đúng hai mươi cây số
và cách trung tâm tỉnh ngót tám chục cây. Nơi đây từng có những chuyện cười đến
rụng răng, rách miệng. Khách vãng lai ghé qua làng không quên gom vào đầu vài
câu chuyện “vui” để về làm quà. Quà này quý lắm, vì nó có thể làm tan biến đi mọi
ưu phiền!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét