Thứ Sáu, 1 tháng 9, 2023
Làng Quang Dụ quê tôi
Thuở còn bé tẹo, vào những buổi chiều hè oi ả tôi vẫn thường bám theo ông nội râu tóc trắng như mây ra cạnh bờ tre gai bên bờ sông Lam ngồi hóng mát. Nằm gọn vào lòng ông nội, tôi lịm đi trong tiếng sáo diều dìu dặt cứ ngầy ngật trên thinh không. Trong mơ mòng, tôi vẫn nghe rõ từng lời ông tôi rủ rỉ: “Làng ta là Quang Dụ, thuộc tổng Thịnh Quả, phủ Đức Thọ, Hà Tĩnh. Xửa xưa thuộc về đất Nghệ An…”. Dẫu ông nội tôi đã khuất núi được hơn nửa thế kỷ, nhưng lời nói của Người thì vẫn đọng mãi trong tâm trí của đứa cháu yêu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
XXXXX"Tùy bút Sài Thị": Từ khơi thông cội nguồn lịch sử, đến vút cao văn hóa sông Hồng
"Tùy bút Sài Thị": Từ khơi thông cội nguồn lịch sử, đến vút cao văn hóa sông Hồng Không một thành lũy nào vững bền bằng thành lũ...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét