Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2017

Tản mạn về mùa xuân

Tản mạn về mùa xuân 
Lại một mùa xuân nữa đã về đây, mùa xuân muôn thuở vẫn là mùa sum họp và vui vầy trong mọi gia đình, sau những tháng ngày lo toan bề bộn kiếm sống, bỏ lại những ưu tư vật chất đời thường, để hòa vào cái tất bật của buổi chợ Tết cuối năm, làm gì thì làm ba ngày Tết cũng phải tươm tất để chào đón Ông Bà, Cha Mẹ về chung vui với con cháu trong ba ngày Tết.
Ngày xưa lúc chúng ta còn bé, Tết về là cả một niềm vui rộn rã, nào được nghỉ hoc, được đốt pháo, và vui nhất là được mặc quần áo đẹp và được lì xì ba ngày Tết, để rồi đi học lại khoe nhau năm nay tao được tiền lì xì nhiều.
Rồi khi chúng ta lập gia đình, mổi độ xuân về ngoài Cha Mẹ ra còn phải vun vén cho cái tổ ấm nho nhỏ của mình, để biết tình thương yêu trong gia đình nó thiêng liêng như thế nào
Và ngày nay khi tóc bắt đầu đã bạc, đã mỏi mệt với chuyện kiếm cơm áo bạc tiền hằng ngày, cũng đã sắp sửa thành ông Nội ông Ngoại, nhìn con nhìn cháu lại thấy thương Cha thương Mẹ khi xưa, đã lo toan cho gia đình mỗi độ xuân về.
Không phải ai cũng đón nhận một mùa xuân, hay cảm nhận một cái Tết trọn vẹn, mà trong cuộc đòi của chúng ta vẫn có những lần không đón nhận được, tôi cũng muốn chia xẻ với những người bạn học năm xưa, vì một biến cố lớn xảy ra trong cuộc đời, mà số phận mỗi người phải tha hương khắp nơi, các bạn vẫn có Tết, nhưng có vui gì khi mình ăn Tết mà chung quanh mọi người vẫn phải đi làm, và thờ ơ với không khí lễ hội của người Việt, vì đâu phải ngày lễ Tết của họ. Các bạn ấy vẫn thường than thở bao nhiêu năm rồi, ở xứ người, mình vẫn chưa đón được một cái Tết trọn vẹn, dù cho gia đình vẫn quây quần bên nhau. Chưa bao giờ tôi nghe bài hát Mùa Xuân Của Mẹ nó lại thấm thía như lúc này.
Ngay cả những anh em còn ở Việt Nam như chúng tôi, chúng tôi vẫn sung sướng đón nhận một mùa xuân, một cái tết sum vầy và đoàn tụ bên Gia Đình, nhưng cũng có đôi lúc chúng tôi có cảm thấy mùa xuân đang đến đâu. Cái cảm nhận không khí Tết trên quê hương, của đêm giao thừa đã không còn nữa từ khi nhà nước cấm đốt pháo, ngày trước dù đang ở đâu làm gì mà khi nghe tiếng pháo nổ rộn rã, ai nấy đều nhanh chân bước về nhà trước giao thừa, để kịp bày biện bàn thờ khấn vái rước đón Ông Bà về ăn Tết với con cháu. Còn bây giờ, cái ranh giới giao mùa giữa năm cũ và mới, do không còn tiếng pháo báo hiệu nữa lên nó âm thầm trôi qua, cái không khí yên lặng và lạnh lẽo đi qua mà chẳng cảm nhận được gì.
Riêng năm nay, đối với tôi cũng như các bạn Taberd năm xưa, mùa xuân này cũng là mùa Xuân họp mặt, sau những tháng ngày xa cách, được dịp gặp lại nhau và xem lại những khuôn mặt của ngày nay để so sánh với ngày xưa, Xin cám ơn các bạn có tâm huyết lập ra trang Taberd. org để anh em bạn hữu nhận ra nhau và xích gần lại nhau hơn, tôi cũng hy vọng những mùa xuân sau này, anh em chúng mình sẽ như những cánh én bay về tạo nên mùa Xuân, và có những mùa Xuân họp mặt đông hơn và vui hơn các bạn nhé.
Vũ Văn Chính 
Theo http://taberd.org/


1 nhận xét:

  Ruộng lầy - Truyện ngắn của Nguyên Trọng Luân Bà Tần về quê ăn tết sau mấy chục năm trời kể từ ngày bà đi lấy chồng và cư ngụ ở phương n...