Đất trời đã vào thu, còn gì thú vị hơn là cùng nghe lại những
tình khúc viết về mùa thu, viết cho những kỷ niệm mùa thu và viết giữa mùa thu
vàng lãng mạn.
Người ta nói tình yêu bắt đầu vào mùa xuân bao giờ cũng đẹp. Nhưng mùa xuân
không có lá khô xào xạc đợi chờ bước chân ai không có những cơn mưa phả xuống
tóc mượt mà mềm mại, không có cúc vàng đầu ngõ cũng không có những tia nắng dịu
dàng lãng mạng như mùa thu.
Mùa thu mang vẻ đẹp của một thiếu nữ vừa biết yêu bất chợt nắng bất chợt mưa:
Chiều hôm qua lang thang trên đường
Hoàng hôn xuống, chiều thắm muôn hương
Chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng
Có mùa Thu về, tơ vàng vương vương
Một mình đi lang thang trên đường
Buồn hiu hắt và nhớ bâng khuâng
Lòng xa xôi và sầu mênh mông.
Có nghe lá vàng não nề rơi không
Mùa Thu vàng tới là mùa lá vàng rơi
Và lá vàng rơi, khi tình Thu vừa khơi
Nhặt lá vàng rơi, xem màu lá còn tươi
Nghe chừng đâu đây màu tê tái
Chiều hôm qua lang thang trên đường
Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường
Chiều hôm nay trời nhiều mây vương
Có mùa Thu Vàng bao nhiêu là hương.
Hoàng hôn xuống, chiều thắm muôn hương
Chiều hôm qua mình tôi bâng khuâng
Có mùa Thu về, tơ vàng vương vương
Một mình đi lang thang trên đường
Buồn hiu hắt và nhớ bâng khuâng
Lòng xa xôi và sầu mênh mông.
Có nghe lá vàng não nề rơi không
Mùa Thu vàng tới là mùa lá vàng rơi
Và lá vàng rơi, khi tình Thu vừa khơi
Nhặt lá vàng rơi, xem màu lá còn tươi
Nghe chừng đâu đây màu tê tái
Chiều hôm qua lang thang trên đường
Nhớ nhớ, buồn buồn với chán chường
Chiều hôm nay trời nhiều mây vương
Có mùa Thu Vàng bao nhiêu là hương.
Thu vàng - Cung Tiến - Hồng Nhung
Mùa thu như cô gái thông minh và bướng bĩnh khoác chiếc áo vàng bướng bĩnh
thong dong gót hồng mộng mơ thoáng vui rồi lại thoáng buồn làm trái tim của biết
bao chàng trai ngẫn ngơ:
Anh mong chờ mùa Thu
Trời đất kia ngả màu xanh lơ
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh.
Anh mong chờ mùa Thu
Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa Thu quyến rũ anh rồi.
Mây bay về đây cuối trời
Mưa rơi làm rụng lá vàng
Duyên ta từ đây lỡ làng
Còn đâu những chiều
Dệt cung đàn yêu.
Thu nay vì đâu tiếc nhiều
Thu nay vì đâu nhớ nhiều
Đêm đêm nhìn cây trút lá
Lòng thấy rộn ràng
Ngỡ bóng ai về.
Anh mong chờ mùa Thu
Tà áo xanh nào về với giấc mơ
Mầu áo xanh là mầu Anh trót yêu
Người mơ không đến bao giờ.
Trời đất kia ngả màu xanh lơ
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh.
Anh mong chờ mùa Thu
Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa Thu quyến rũ anh rồi.
Mây bay về đây cuối trời
Mưa rơi làm rụng lá vàng
Duyên ta từ đây lỡ làng
Còn đâu những chiều
Dệt cung đàn yêu.
Thu nay vì đâu tiếc nhiều
Thu nay vì đâu nhớ nhiều
Đêm đêm nhìn cây trút lá
Lòng thấy rộn ràng
Ngỡ bóng ai về.
Anh mong chờ mùa Thu
Tà áo xanh nào về với giấc mơ
Mầu áo xanh là mầu Anh trót yêu
Người mơ không đến bao giờ.
Thu quyến rũ - Đoàn Chuẩn - Tuấn Ngọc
Khẻ chạm ngón tay vào cây cỏ. Khẻ gõ bước chân lên thảm cỏ
khô ta thấy mùa thu như thức giấc trong chờ một hình bóng thân quen chờ nghe một
tiếng thở dài:
Từng chiếc lá rơi gọi mùa thu đến đây rồi
Đánh thức tôi, lời tình yêu nói hôm nào
Và những khát khao
chuyện tình như sóng thét gào
Cuốn xô ta bằng tình yêu đã phôi pha
Rồi mùa thu đến, trút hết những ưu phiền
Vào tâm hồn tôi hiu quạnh
Rồi mùa thu đến, nói với những cơn say
Lòng ta còn mang nhiều ngang trái
Chiều nay không có anh, cánh chim bay trong gió mưa
Ôi cơn mưa mùa thu, ôi đôi chân mùa thu
Còn đi mãi còn đi mãi
Chiều nay không có anh, nỗi cô đơn vắng tanh
Ôi yêu thương của ta, ôi đam mê của ta
Còn vương vấn, còn vương vấn
Nhớ mong mãi về anh.
Đánh thức tôi, lời tình yêu nói hôm nào
Và những khát khao
chuyện tình như sóng thét gào
Cuốn xô ta bằng tình yêu đã phôi pha
Rồi mùa thu đến, trút hết những ưu phiền
Vào tâm hồn tôi hiu quạnh
Rồi mùa thu đến, nói với những cơn say
Lòng ta còn mang nhiều ngang trái
Chiều nay không có anh, cánh chim bay trong gió mưa
Ôi cơn mưa mùa thu, ôi đôi chân mùa thu
Còn đi mãi còn đi mãi
Chiều nay không có anh, nỗi cô đơn vắng tanh
Ôi yêu thương của ta, ôi đam mê của ta
Còn vương vấn, còn vương vấn
Nhớ mong mãi về anh.
Đánh thức mùa thu - Karaoke
Có những tình yêu không bắt đầu từ mùa thu cũng không rạng rỡ bởi mùa thu nhưng
khi thu đến lại ngập tràn bao nổi nhớ .Mùa thu như con thuyền đưa ta vào những
ký ức hôm qua, khơi dậy bao nhiêu kỷ niệm:
Nếu xa nhau, anh xin làm mây thu
Khóc em dài những tháng mưa ngâu
Mưa thu buồn buồn đời anh bấy lâu
Gió thu sầu hát bài ca nhớ nhau
Nếu xa nhau, anh xin làm dòng sông
Nhớ em nhiều những mênh mông
Khúc sông buồn buồn trôi bao lá giong
Tím mây chiều lạc loài vương nhớ nhung
Cùng tháng năm mây thu trôi lững thững cuối trời
Biết bao giờ thôi phiêu lãng giữa tháng mưa ngâu,
Em có nghe chăng bài tình ca?
Hôm nao anh đã viết cho em
Trời đã sang đông, thôi anh làm im vắng
những đêm dài mơ ước gió trăng
Đếm u sầu ngày qua trong đớn đau
Mất nhau nhiều trời Đông yên vắng trôi
Khóc em dài những tháng mưa ngâu
Mưa thu buồn buồn đời anh bấy lâu
Gió thu sầu hát bài ca nhớ nhau
Nếu xa nhau, anh xin làm dòng sông
Nhớ em nhiều những mênh mông
Khúc sông buồn buồn trôi bao lá giong
Tím mây chiều lạc loài vương nhớ nhung
Cùng tháng năm mây thu trôi lững thững cuối trời
Biết bao giờ thôi phiêu lãng giữa tháng mưa ngâu,
Em có nghe chăng bài tình ca?
Hôm nao anh đã viết cho em
Trời đã sang đông, thôi anh làm im vắng
những đêm dài mơ ước gió trăng
Đếm u sầu ngày qua trong đớn đau
Mất nhau nhiều trời Đông yên vắng trôi
Kỷ niệm đã khiến mùa thu trở nên buồn thật buồn. Nổi buồn đó đọng thành nổi nhớ
xa xôi làm ngậm ngùi kẽ ra đi và làm đau lòng người ở lại:
Nhìn những mùa thu đi,
em nghe sầu lên trong nắng
Và lá rụng ngoài song,
nghe tên mình vao quên lãng
Nghe tháng ngày chết trong thu vàng
Nhìn những lần thu đi
tay trơn buồn ôm nuối tiếc
Nghe gió lạnh về đêm,
hai mươi sầu dâng mắt biếc
Thương cho người rồi lạnh lùng riêng
Gió heo may đã về,
chiều tím loang vỉa hè
Rồi mùa thu bay đi
Trong nắng vàng chiều nay,
anh nghe buồn mình trên ấy
Chiều cuối trời nhiều mây,
đơn côi bàn chân quên lối
Đưa em về nắng vương nhè nhẹ
Đã mấy lần thu sang,
công viên chiều qua rất ngắn
Chuyện chúng mình ngày xưa,
Anh ghi bằng nhiều thu vắng
Đến thu này thì mộng nhạt phai.
em nghe sầu lên trong nắng
Và lá rụng ngoài song,
nghe tên mình vao quên lãng
Nghe tháng ngày chết trong thu vàng
Nhìn những lần thu đi
tay trơn buồn ôm nuối tiếc
Nghe gió lạnh về đêm,
hai mươi sầu dâng mắt biếc
Thương cho người rồi lạnh lùng riêng
Gió heo may đã về,
chiều tím loang vỉa hè
Rồi mùa thu bay đi
Trong nắng vàng chiều nay,
anh nghe buồn mình trên ấy
Chiều cuối trời nhiều mây,
đơn côi bàn chân quên lối
Đưa em về nắng vương nhè nhẹ
Đã mấy lần thu sang,
công viên chiều qua rất ngắn
Chuyện chúng mình ngày xưa,
Anh ghi bằng nhiều thu vắng
Đến thu này thì mộng nhạt phai.
Nhìn những mùa thu đi
Trịnh Công Sơn - Khánh Ly
Cố nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu đã mượn hình ảnh mùa thu để kể lại một chuyện tình
dang dỡ. Khi người con gái ra đi Ông thổn thức "Em ra đi mùa thu, mùa thu
không còn nữa đếm lá úa mùa thu đo sầu ngập tim tôi ":
Em ra đi mùa thu, mùa thu không trở lại
Em ra đi mùa thu sương mờ giăng âm u
Em ra đi mùa thu mùa thu không còn nữa
Đếm lá úa mùa thu đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi nghe chơi vơi não nề
Qua vườn Luxembourg
sương rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua?
Từ chia ly nghe rơi bao lá vàng
Ngập dòng nước sông Seine
Mưa rơi trên phím đàn chừng nào cho tôi quên
Hôm em ra đi mùa thu mùa thu không trở lại
Lá úa khóc người đi sương mờ dâng lên mi
Em ra đi mùa thu mùa lá rơi ngập ngừng
Đếm lá úa sầu lên bao giờ cho tôi quên.
Em ra đi mùa thu sương mờ giăng âm u
Em ra đi mùa thu mùa thu không còn nữa
Đếm lá úa mùa thu đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi nghe chơi vơi não nề
Qua vườn Luxembourg
sương rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua?
Từ chia ly nghe rơi bao lá vàng
Ngập dòng nước sông Seine
Mưa rơi trên phím đàn chừng nào cho tôi quên
Hôm em ra đi mùa thu mùa thu không trở lại
Lá úa khóc người đi sương mờ dâng lên mi
Em ra đi mùa thu mùa lá rơi ngập ngừng
Đếm lá úa sầu lên bao giờ cho tôi quên.
Mùa thu không trở lại - Phạm Trọng Cầu - Sĩ Phú
Mùa thu buồn nhưng vẫn đẹp. Đẹp vì trong mùa thu luôn hiện diện một tình yêu dù
đã tan vỡ nhưng ta vẫn luôn nghĩ về nhau vì biết rằng ngày đó ta đã từng yêu
nhau:
Lạnh lùng sương rơi heo may
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sương chiều thu lả lơi
Tiếng mưa rơi đều trên lối
Chiều về gieo thương với nhớ
Lòng người lữ thứ bơ vơ
Nghe lá hoa rụng xác xơ
Chiều thu về đây lạnh lẽo
Mà sương chiều rơi hắt hiu
Gió xa đưa nhẹ tiếng tiêu
Nhớ ai chiều thu
Nhìn bao lá úa rơi đầy lối
Nhẹ rung tà áo
Làn môi cười thắm như cánh hoa đào
Cách xa vì đâu!
Dù bao lần lá hoa phai màu
Rung chi cành hoa lá
Khi tà dương đã khuất non xa
Mầu chiều thu reo lá úa (1)
Buồn se sắt nhớ Thu xưa
Tôi biết em chiều gió mưa (2)
Người đi về đâu ngàn lối
Màu hoa chiều thu úa phai
Xót xa cho lòng tê tái
Ngập ngừng sương rơi non xa
Chiều thu giăng lối cô đơn
Nghe tiếng mưa sầu chứa chan
Mà bóng chiều phai vàng úa
Mưa xóa tình quen biết nhau
Trách chi cho lòng đớn đau.
Buồn ngơ ngác bóng chim bay
Ngày đi chiều mang sầu tới
Làn sương chiều thu lả lơi
Tiếng mưa rơi đều trên lối
Chiều về gieo thương với nhớ
Lòng người lữ thứ bơ vơ
Nghe lá hoa rụng xác xơ
Chiều thu về đây lạnh lẽo
Mà sương chiều rơi hắt hiu
Gió xa đưa nhẹ tiếng tiêu
Nhớ ai chiều thu
Nhìn bao lá úa rơi đầy lối
Nhẹ rung tà áo
Làn môi cười thắm như cánh hoa đào
Cách xa vì đâu!
Dù bao lần lá hoa phai màu
Rung chi cành hoa lá
Khi tà dương đã khuất non xa
Mầu chiều thu reo lá úa (1)
Buồn se sắt nhớ Thu xưa
Tôi biết em chiều gió mưa (2)
Người đi về đâu ngàn lối
Màu hoa chiều thu úa phai
Xót xa cho lòng tê tái
Ngập ngừng sương rơi non xa
Chiều thu giăng lối cô đơn
Nghe tiếng mưa sầu chứa chan
Mà bóng chiều phai vàng úa
Mưa xóa tình quen biết nhau
Trách chi cho lòng đớn đau.
Thu ca - Phạm Mạnh Cương - Khánh Ly
Mùa thu như cái cớ để nhạc sĩ, thi sĩ trút hết những cảm xúc của mình. Bởi mùa
thu mong manh nhưng rộng lượng gắn trên đôi vai những cuộc chia tay. Nhưng chia
tay không phải là kết thúc mà là bắt đầu một ngày mới một tình yêu mới:
Em ru gì,
lời ru cho đá núi,
đá núi tật nguyền vết sẹo thời gian,
Em ru gì lời ru cho biển khơi,
biển khơi biết bao giờ ngừng lại.
Em ru gì lời ru cho anh một đời đam mê,
một đời giông tố,
em ru gì cho ta khi bao ngày phôi pha,
câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng
thôi đừng hát ru… thôi đừng ray rứt…
lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
Em ru gì, lời ru bao tiếc nuối tiếc,
nuối tiếc một đời ước vọng tàn phai,
em ru gì, lời ru cho ngày mai,
thời gian có bao giờ trở lại,
em ru gì, lời ru cho anh,
một đời đam mê, một đời giông tố,
em ru gì cho ta, khi bao ngày phôi pha,
câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng,
thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rứt,
lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
lời ru cho đá núi,
đá núi tật nguyền vết sẹo thời gian,
Em ru gì lời ru cho biển khơi,
biển khơi biết bao giờ ngừng lại.
Em ru gì lời ru cho anh một đời đam mê,
một đời giông tố,
em ru gì cho ta khi bao ngày phôi pha,
câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng
thôi đừng hát ru… thôi đừng ray rứt…
lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
Em ru gì, lời ru bao tiếc nuối tiếc,
nuối tiếc một đời ước vọng tàn phai,
em ru gì, lời ru cho ngày mai,
thời gian có bao giờ trở lại,
em ru gì, lời ru cho anh,
một đời đam mê, một đời giông tố,
em ru gì cho ta, khi bao ngày phôi pha,
câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng,
thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rứt,
lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu.
Đâu phải bởi mùa thu
Phú Quang - Ngọc Hạ
Biệt ly nào không buồn phiền trên dấu môi. Thôi thì hãy cùng hát những giai điệu
hoài mong. Mong cho mùa thu quay trở lại. Cho mùa thu êm đềm với sắc vàng
hoa cúc với cái se lạnh của gió heo may và những cơn mưa lãng mạn buổi chiều
tà:
Dòng sông nào đưa người tình đi biền biệt
Mùa thu nào cho người về thăm bến xưa
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ
Về đồi sim ta nhớ người vô bờ
Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó
Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư
Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió
Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ
Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương
Trong mênh mông chiều sương
Giữa thu vàng bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi
Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người
Biệt ly nào không buồn phiền trên dấu môi
Màu vàng lên biêng biếc bóng chiều rơi
Nhạc hoài mong ta hát vì xa người
Thu hát cho người
Thu hát cho người, người yêu ơi.
Mùa thu nào cho người về thăm bến xưa
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ
Về đồi sim ta nhớ người vô bờ
Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó
Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư
Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió
Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ
Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương
Trong mênh mông chiều sương
Giữa thu vàng bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi
Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người
Biệt ly nào không buồn phiền trên dấu môi
Màu vàng lên biêng biếc bóng chiều rơi
Nhạc hoài mong ta hát vì xa người
Thu hát cho người
Thu hát cho người, người yêu ơi.
Thu hát cho người
Vũ Đức Sao Biển - Lệ Thu
Lê Trung Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét