Thứ Tư, 27 tháng 9, 2023
Dòng đời thăng trầm 1
CHƯƠNG 1
- Những điều cần nói chúng tôi đã nói xong rồi đó, hãy liệu
thu xếp đi theo chúng tôi đi à! Còn nữa, từ nay cô nên bỏ những bộ đồ này nhé.
Vì nó sẽ chẳng thích hợp vôi vai trò của cô trong ngôi biệt thự đó đâu. Bà Đằng
không dạy cô phải ''ăn theo thuở, ở theo thờí' à? Ngang ngược, đỏng đảnh, kiêu
kỳ đã ăn sâu vào máu thịt của nhà này rồì, ngay cả lúc không còn gì nữa cả mà
cung chẳng biết. Thật là tội nghiệp!
Từ lúc bước chân vào đây, anh đã cố tránh né, cố ít nói, mọi
việc đều do chính Minh Kiệt sắp đặt. Thật ra anh cũng đang đấu tranh tư tưởng.
Bởi lần đầu tiên khi lao vào cuộc chơi với Minh Kiệt, anh đã hối hận, đã cảm nhận
ra sự sai lầm của mình. Mạnh Phong đã không thể nào chối bỏ sự thật khi con tim
anh đã rung động mãnh liệt ngay từ lần đầu tiên đối mặt với vẻ ương ngạnh, dữ dằn
của một cô gái ''luôn ham đấm đá" nhưng không giấu được sự trẻ trung sôi nổi,
lẫn tinh nghịch hồn nhiên của một cô gái trẻ. Đằng Vân đã khiến trái tim anh
trăn trở và khắc khoải trong từng nỗi nhớ mong. Vậy mà... Bây giờ đây chàng lại
hành động dối trá. Mạnh Phong tự trách bản thân mình khi nhìn thấy sự phẫn nộ lẫn
khinh bỉ của nàng.
- Có phải Đằng Vân muốn làm thuyền trưởng để lái những con
tàu lênh đênh giữa trùng khơi sóng vỗ phải không? Chơi thân với nhau lâu rồi
mình nói thất, Đằng Vân cứ thế hoài sẽ không hay ho đâu. Ai đời con gái lại
thích những chuyện của đàn ông con trai chứ? Chỉ cần bạn đi học võ cũng làm mất
đi vẻ nữ tính thúc hiền rồi đó Đằng Vân.
Bàn tay búp măng trắng mướt mềm mại dù hay đánh đấm với những
cú đấm, thế võ này, thế võ nọ nhưng nó vẫn không chai cứng bao giờ. Vậy mà chỉ
mới đây thôi, nó trở nên khác hẳn. Bất giác, Vân thở dài rồi những giọt nước mắt
thương thân lẫn xót xa, cứ thế mà tự nhiên tuôn rơi đấy trên đôi gò má trắng
mìn.
- Hải Đường! Em và Đằng Vân là hai hoàn cảnh khác nhau hoàn
toàn. Chẳng phải vì em mà anh cũng đã góp phần làm cho cô ta bao phen phải dở
khóc, dở cười rồi đó sao?
Từ xa một chiếc xe du lịch đời mới chạy ngược chiều về phía
cô như tung lên một làn bụi dày đặc đến tối tăm mặt mũi. Rồi không biết chiếc
xe vô tình hay cố ý mà cứ như chờn vờn trước mặt, tiếng còi vang inh ỏi.
Đằng Vân bất ngờ trước sự thay đổi nhanh như gió của Mạnh
Phong, cô đứng như trời trồng mà không sao thốt nổi lên lời, Mạnh Phong lại cất
giọng tàn nhẫn:
- Nhưng ít ra đã ở trong đây thì cũng nên tham quan cho hết
ngóc nghách...
Giọng Hải Đường có vẻ như đang bận tâm suy nghĩ điều gì?
- Bác làm con bất ngờ quá! Tại sao phải ép buộc con người ta
vào bước đường cùng như thế chứ?
Mạnh Phong cười chua chát:
- Ai biết được. Có thể anh muốn tôi từ bỏ ý định làm vợ chủ
nhà này chứ gì.
Biết không thể giữ mãi sự im lặng ngột ngạt này, cuối cùng
ông Quốc Sơn hắng giọng, nhìn Mạnh phong nói:
- Hải Đường! Tại sao cô tự tiện bỏ ra ngoài từ sáng đến giờ
mà không nói với ai cả vậy hả?
Gia sản này là của cha tôi để lại. Cái ông chủ gì tàn tật kia chỉ là kẻ bá vơ mà ông sơn cố tình đem vào thế vai trò con trai ông chủ họ Chu đã không còn nữa.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Uống trà
Uống trà Một số người tìm sự bình an, sự tịnh tâm trong việc uống trà. Có thể vì vậy mà họ thường thuộc lứa tuổi đã cao, xế chiều. Thanh niê...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét