Thứ Năm, 17 tháng 10, 2024

Ta là vạn vật, là ác tà cùng chính nghĩa

Ta là vạn vật, là
ác tà cùng chính nghĩa

Mồ hôi túa tâm can/ Không ngăn được cảm giác rùng mình vây bủa/ Những luồng sáng thấu triệt mở vòm cửa trên cao/ Ta là vạn vật, là ác tà cùng chính nghĩa/ Ta là hủy diệt, ta là trọng sinh/ Là điểm cuối cùng khởi điểm cho tất cả.
GIẤC MƠ TRONG LÒNG GIẾNG CỔ
Gieo đồng xu vào lòng giếng cổ
Gió sông Hồng xao xác chân đê
Chuông thỉnh đất trời chậm rãi len từng mạch nước
Cõi thiền nao nao bước hải hồ
Vượt trên đường cong trầm mặc ngói âm dương
Trời vẫn xanh như chưa từng cuồng điên giông tố
Những lá tiền nổi trôi mang lời cầu phúc an năm mới theo đàn dơi vỗ cánh bay lên
Gốc Bồ Đề khụ khị qua mùa đông giá rét trong lặng im chết ngạt búp non
Cây học cách trở thành một phần của lặng im khi chìm sâu cùng im lặng
Thiên nhiên rỡ ràng niềm vui tối thượng
Hạnh phúc giản đơn là hạnh phúc
Lao xao lá gọi đùa nhau.
Gió ngoài đê lật tung đám tro vàng mã mang về trời bao khắc khoải nhân gian
Đồng tiền rồi sẽ ngủ yên dưới lòng giếng cổ
Tập trở thành một phần của nghìn năm
Xâm xẩm đường dơi bay!
Rộn rã…
ĐƯỜNG HOA BƯỞI                                     
Vết chân người rạn tháng năm trên chợp ngợp phù sa
Ai đã kịp suy bì bên bồi bên lở
Nước mắt nhân gian đằm thắm lá trên cành
Yên Tử sương
Yên Tử mây
Yên Tử thông thắp nến hồng nõn mới
Thiền Viện trầm ngâm đón khách trần đường hoa tỏ lối
Hương thiền toả bay
Ô kìa trăm năm đá núi, trăm năm mây ngàn
Trăm năm gió bụi thân viễn xứ
Trăm năm tiếng hạc nghêu ngao …
Sá cày lật nghiêng đất bạc
Ta lật nghiêng đời mình để nhận ra ta cỗi cằn quá thể
Trúc Lâm vấn vít một đêm trăng
Lối về
Ngan ngát trắng!
TỎ BÓNG
Đi cùng mênh mang
Tám hướng mười phương đổ về một cõi
Nỗi buồn hoang chầm bập mơ hồ
Gió rụng cuối chiều mê nắng
Canh hát chao đảo say
Người nợ thiên tri
Thần thánh nợ trần gian
Vay trả lẽ đời đồng cân đồng lạng
Nợ tảo quan gánh hai vai chao chát
Trầm luân cầu đảo
Cháo bồ đài nhạt tênh
Tứ phủ công đồng
Phật ngự hiển linh
Vấn hầu chung chiêng những ngân cùng xuyến
Khăn áo bay nhoà hương nến
Thánh ngự đồng hối hả giọng cung văn
Miền tử sinh khó nhọc
Trổ hát say.
Rưng  rức đức tin
Lạy Đức Phật tịnh tấn
Lạy Thánh Trần hiển linh
Lạy tam toà Thánh Mẫu…
Ngự đồng ban bóng rõi hầu ba mươi sáu giá
Lắng giọt cười trên lá mắt
Cung văn ghìm  đàn…
Xa giá hồi cung.
MỞ RA QUẦNG SÁNG
Và…
Còi tàu hụ dài theo bóng thời gian
Gom hoàng hôn đổ hắt chiều nắng ảo
Đất thinh lặng ngẫm lời cày ải
Bước trâu đi
Mê mải khói lên trời
Lầm lụi thương nhau như muối mặn trên đồng
Mặc gió lao xao nói lời chèo bẻo
Những suối gặp sông
Những dòng xuôi bến
Những cây liền cội
Những lá về ngàn
Chớp mắt mà qua vòng nhân quả
Những tin yêu không vợi bớt oan khiên
Và những cuộc đời như lá
Bươn qua nước kém, nước ròng
Chiều hoang trắng
Trong hư ảo nắng
Người chạm mặt người bợt bạt niềm vui
Bóng thời gian ủ đầu nón biếc
Mở ra quầng xanh tươi ngợi
Lá chưa từng hết xanh…!
KHOẢNG THIỀN
Những mầm cây ủ trong mùa đông
Trỗi lên mắt lá
Bông cúc dại gửi hương
Tàn phai lặng
Khoảng thiền vời vợi
Sâu đằm lòng Phật nhất tâm
Sồng nâu vô quải ngại
Thoảng mây tan trên đầu
Ngát trắng đường hoa một cõi
Thênh nhàn lối thẳng thiền tông
Gửi thẳm lòng nhân gian khắc khoải
Cây khô nẩy mầm.
NHỮNG Ý NIỆM
Như loài ăn đêm
Lặng lẽ bắt rễ vào cuộc sống
Những ý niệm xâm thực vội vàng
Tiếng kêu hắt dội màn đêm
Man muội!
Giắt giữa những ý niệm rỗng
Tôi loay hoay cãi nhau
Thời khắc ấy
Cảm giác trong cảm giác cất lời
Gọi tên sự sống
Đĩnh ngộ và tươi sáng
Đi trên đôi chân mình
Đi trên mắt đất
Đi qua sự sống và cố
không bỏ sót mỗi phút giây thực tại
Đi trong sự nếm trải nỗi tiếc nuối
và cả niềm hy vọng
Sự sống chứng thực
Bằng ánh sáng
Bằng thân thể tôi
Tĩnh lặng!
MỘT HÌNH DUNG
Điều đáng sợ của chiến tranh
Chưa chắc… đã là cái chết
Sự im lặng trước trận đánh mang hơi lạnh và mùi tanh tử thần
Im lặng thấu tủy xương
Mồ hôi túa tâm can
Không ngăn được cảm giác rùng mình vây bủa
Những luồng sáng thấu triệt mở vòm cửa trên cao
Ta là vạn vật, là ác tà cùng chính nghĩa
Ta là hủy diệt, ta là trọng sinh
Là điểm cuối cùng khởi điểm cho tất cả
Thời đại chúng ta
Mang thông điệp đóng dấu con người
Đầy rẫy những nhà kỹ trị và tài phiệt nhân danh ứng dụng
Tạo nên đế chế tỉ đô
Từng đồng vị phóng xạ vào chu kỳ bán rã
Những chiến dịch lá chắn đối đầu
Dàn hỏa tiễn bắn lên trời loài hoa khát máu
Những xã hội dân sự nhuốm nồng thuốc súng
Những bàn tay hắc ám nhân danh cứu rỗi
Này đây mũi tiêm thử nghiệm
Này đây phác đồ lâm sàng
Trên thân thể người nghèo không thế lực
Khi thế giới rối bời xung đột
Nhưng mảnh vỡ quốc gia không cơ hội ghép liền
Bao dân tộc khóc thương bên hoang tàn, đổ nát
Giữa hỗn mang quy tắc thời gian
Kẻ tư tâm đâu biết…
Chính chúng ta ở ngược chiều hư ảo trắng.
LỜI KINH TRÊN SÓNG
Một cõi biển trời một cõi tâm
Trường Sa linh tự vẳng chuông ngân
Quan Âm huyền nhiệm ban ân đức
Lan trên sóng biếc tiếng thu không
Người từ đất mẹ ra với đảo
Phát tâm vạn bảo ứng muôn lòng
Hoằng dương Phật pháp trên sóng cả
Lời kinh, câu kệ ấm biển Đông.
MÙA LÁ NGHIÊNG RƠI
Tôi là ai trong vạn lần đổi kiếp?
Là lá non, cỏ dại, là con trùn rỉ rả tầng sâu
Là chim xanh hay đại bàng giang cánh
Là chú chó nhỏ hồn nhiên hay vầng xanh đom đóm
Tung tăng vui ngày rộng tháng dài
Mùa này…
Những bến sông cạn nước
Thuyền về đâu hối hả nhịp quan hà
Cho nhờ đậu trên mái chèo ai đấy
Để tôi về mơ ngủ giưa phù sa
Mùa này…
Nắng mềm như rót mật
Cỏ cứ xanh rồi mê mải lụi tàn
Cho nhờ ghé lưng mòn trên thảm biếc
Nghe đất vọng lời trăm năm
Mùa này…
Non ngàn kiêu hãnh quá
Nhưng đỉnh xa mời gọi bước chân người
Làm sao bám dấu nai trong rừng vắng
Hay trôi theo thác lá đổ về xuôi
Là ai nhỉ, người hôm nay tôi thấy
Hẳn lẽ người cũng hỏi tôi là ai
Hứng tiếng dế mỏng mềm như cỏ
Hương nở bông đại trắng
Thơm trọn một đêm dài.
23/5/2024
Phạm Vân Anh
Theo https://vanvn.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bàn chân tìm nhau

Bàn chân tìm nhau Sau giải phóng, từ chiến tranh sang đột ngột hòa bình, mừng vui là một lẽ, nhưng mọi thứ đều đảo lộn. Từ cá nhân đến cả ...