Thứ Hai, 16 tháng 12, 2024
Một thời để nhớ: Lê Văn Khoa - Người nghệ sĩ tài danh, đức độ
Một thời để nhớ: Lê Văn Khoa
- 1 -
Trong những cuộc giao tiếp, gặp gỡ tình cờ ngoài đường phố
tôi đã được nhiều anh em quân nhân cám ơn vì tôi đã thay mặt họ hướng dẫn, giáo
hóa dùm con cái họ - qua truyền hình – bởi bản thân họ không có mặt thường
xuyên ở nhà để dạy dỗ. Có những quân nhân còn chân thành cám ơn tôi vì nhờ
chương trình truyền hình của tôi họ từ bỏ cuộc sống bụi đời để trở nên người
lính chiến bảo vệ quê hương. Tôi nghĩ những lời khen ngởi, tri ân chân thành đó
là phần thưởng cao quý hơn những bội tinh, huy chương mà tôi nhận được. Với
tôi, một ly nước mía bên lề đường trong tâm tình lắng đọng giữa con người với
con người thật sự còn ngọt ngào, chân tình hơn một ly rượu sang trọng trong
dinh Độc Lập.”
Lê Văn Nghê tay đờn Tây ban cầm cứng cựa nhất của bọn tôi
cũng theo vào đô thành học saxophone. Năm 1963-1965 tôi có gặp Nghê lúc anh ta
làm nhạc công cho các vũ trường Tabarin, Mélody và Văn Cảnh. Anh này bị nhiều
cuộc tình lao đao với mấy vũ nữ và nghe nói vì khổ lụy quá mức nên đã quyên
sinh vào năm 1967.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chưa qua giông bão đã là ngày xưa
Chưa qua giông bão đã là ngày xưa! Nặng lòng một chuyến ra đi/ Nửa vì bệnh sĩ, nửa vì áo cơm/ Ồn ào mà vẫn cô đơn/ Sang Tây chẳng thấy vui...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi 1. Trong lịch sử văn học Việt Nam, cảm thức thiên nhiên của các thi nhân không phải là hiếm. Nhưng t...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét