Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2024
Nhân bản hoang vu
Dầm chân trong vũng bùn phân lẫn lộn trên đỉnh Núi
Mây, Đảo dừng tay khoi, lau vội dòng mồ hôi chảy như ăn vạ trên khuôn mặt chằng
chịt vết chiều, nhìn vút vào chân trời hoang vu, chộn rộn. Hoàng hôn mở sân khấu
đại nhạc hội phía sau rừng lau, biến những bông lau vốn trắng muốt như những
đám mây non, thành một đồi lau rực máu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chưa qua giông bão đã là ngày xưa
Chưa qua giông bão đã là ngày xưa! Nặng lòng một chuyến ra đi/ Nửa vì bệnh sĩ, nửa vì áo cơm/ Ồn ào mà vẫn cô đơn/ Sang Tây chẳng thấy vui...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi 1. Trong lịch sử văn học Việt Nam, cảm thức thiên nhiên của các thi nhân không phải là hiếm. Nhưng t...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét