Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2024
Trăng tình lên ngơ ngác
Má tôi kể: “Có một đồng nghiệp của ba tôi tên Nhân, làm Hiệu trưởng của một Trường Tiểu học ở Bồng Sơn - Tam Quan... Thầy Hiệu trưởng đau đầu vì học sinh của Trường đang lũ lượt rủ nhau bỏ trường làng xuống Quy Nhơn học. Thầy nghĩ mãi nhưng chưa có cách nào giữ chân chúng ở lại. Suy đi tính lại. Chợt trong thầy lóe lên một tia hy vọng, thầy như sực tỉnh dậy sau giấc mơ, hình ảnh anh bạn đồng nghiệp, hiện rất nổi trên văn đàn với bút danh Xuân Khai. Thầy Nhân lật đật vào Bình Định gặp bạn. Sau khi trình bày cái khó của mình và trường, thầy Nhân nhờ bạn giúp, trên tinh thần là đồng nghiệp nhưng dựa tiếng tăm của thi sĩ để quảng cáo, tiếp thị cho trường; qua đó, hy vọng sự chú ý của học sinh để chúng không bỏ trường.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chưa qua giông bão đã là ngày xưa
Chưa qua giông bão đã là ngày xưa! Nặng lòng một chuyến ra đi/ Nửa vì bệnh sĩ, nửa vì áo cơm/ Ồn ào mà vẫn cô đơn/ Sang Tây chẳng thấy vui...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi 1. Trong lịch sử văn học Việt Nam, cảm thức thiên nhiên của các thi nhân không phải là hiếm. Nhưng t...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét