Thứ Hai, 21 tháng 2, 2022
Hoàng hôn trên thảo nguyên
Hoàng hôn buông xuống lúc nào không hay. Trên thảo nguyên bao
la, một chàng trai to cao, chắc nịch đang cắm đầu bước vội. Cát dưới chân anh lạo
xạo. Cơn gió lạnh đã nổi lên. Thường thì vào buổi hoàng hôn mới có cơn gió này.
Anh bước đi mệt mỏi, nhưng không hề đổ mồ hôi. Thảo nguyên mùa hè xơ xác, gò đống
nhấp nhô chìm nổi. Những mạch đá trơ trụi đỏ quạch nhìn từ xa giống như tảng
than, tạo cho người đi đường cảm giác ấm áp. Nhưng giờ đây, những mạch đá đỏ quạch,
những bãi cỏ xơ xác đều trở nên lạnh lẽo khi màn đêm từ từ buông xuống. Tiếng ầm
ào xa xa cũng như ngưng đọng lại. Có điều, khi cái âm thanh vẫn còn đeo đẳng
bên tai không dứt ra được ấy không còn nữa,thì con người bất giác có cảm giác
xuống sức như ngọn lửa bị rút bớt củi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cành phong hương
Cành phong hương Tôi lên vùng núi lần này không phải vì ham vui. Thực sự trong lòng tôi không còn chỗ cho những buồn vui của cuộc sống thư...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét