Thứ Hai, 21 tháng 2, 2022
Đời thế mà vui
Ngôi nhà nhỏ ở trên đồi, cách đường cái ba chục mét. Ngôi nhà
đơn độc, lẻ loi. Đằng sau ngôi nhà có hai cây nhội gai lá đỏ, thứ cây mọc hoang
chỉ dùng làm củi. Từ dưới chân đồi đi lên ngôi nhà là một lối nhỏ xếp đá, hết
hai mươi bậc thì đến một bãi đất hoang, người ta định san nền cho ngôi nhà mới
nhưng sau lại bỏ ý định ấy đi. Từ bãi đất hoang đi lên mười sáu bậc nữa mới đến
ngôị nhà vừa kể. Ngôi nhà làm theo kiểu nhà ở tạm, cột bương, mái gianh, tường
đất. Những người công nhân lâm trường dựng ngôi nhà này mấy năm trước làm chỗ
trú mưa nắng khi đào hố trồng thông và bạch đàn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nguyễn Đình Toàn, người mở cửa khu vườn bí mật
Nguyễn Đình Toàn, người mở cửa khu vườn bí mật Trong cái chớp mắt của cõi nhân gian, lại bàng hoàng nhận ra một cái tên quen thuộc nữa đã ...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét