Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2022
Với ngàn thông Đà Lạt
Đà Lạt! Từ nhỏ, hai chữ đó đối với tôi như ngân lên từ một
cõi nào xa lạ. Đà Lạt của những đồi thông. Đà Lạt của muôn ngàn cỏ hoa. Đó là
thành phố của sương mù, không phải sương mù của trời đất, mà là sương mù của
huyền thoại. Ngày xưa, khi con đi học, những cô bạn sinh viên dân gốc Đà Lạt học
cùng lớp, với đôi má hồng hồng, với đôi mắt long lanh, dưới mắt tôi, trông giống
như những cô gái bước ra từ một cõi thơ mộng hoang đường!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Gió ngừng thổi, mưa ngừng rơi
Gió ngừng thổi, mưa ngừng rơi Ai người trước đã qua Ai người sau chưa đến Ngẫm trời đất vô cùng Một mình tuôn giọt lệ. Trần Tử Ngang Khi k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét