Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2022
Nói là nói vậy, nhưng màXXXX
Bài “Quản lý xã hội không ngoại lệ cho nghề văn” của Việt
Thành in trong tạp chí Nhật Lệ số 152, 11-2007, trao đổi lại với bài
“Phùng
Quán trong tôi” in ở tạp chí này, số 150, tháng 9-2007 (bài viết này của
nhà thơ Hoàng Vũ Thuật trước đó đã công bố trên talawas, và tôi đã chọn vào tập
sách Phùng Quán còn đây, NXB Văn Nghệ, 10-2007) có liên quan đến tôi và
tôi thấy nhiều điều thú vị để ngẫm nghĩ về thời cuộc, nên viết bài này. Xin
miên man đôi điều, không có ý tranh luận, vì chẳng có gì để tranh luận ở đây cả,
mà chỉ để rút ra cái sự ứng xử cho riêng mình giữa cõi đời đen bạc này...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hoàng Nhuận Cầm "Mà thơ là nợ, mà tình là đau"
Hoàng Nhuận Cầm "Mà thơ là nợ, mà tình là đau" Mà thơ là nợ, mà tình là đau là câu thơ Hoàng Nhuận Cầm viết tặng bạn anh, nhà th...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét