Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2022
Thật theo cách nghĩ của tôiXXX
Hôm vừa rồi, tôi có đi khám ở bệnh viện Việt-Pháp. Mới
mở cửa trở lại sau dịch Sars. Tôi có đôi lần đề cập đến mong muốn được sống
trong xã hội xã hội chủ nghĩa (XH XHCN). Cái xã hội ấy, với tôi, có gì cao xa,
có gì lý tưởng đâu. Chỉ ít nhiều như ở bệnh viện Việt-Pháp là đủ rồi. Đây không
phải là một mẩu quảng cáo cho bệnh viện Việt-Pháp. Cũng không phải một lời ngợi
ca. Mà tôi thấy, đó là một môi trường bình thường và tạm đầy đủ mà bất cứ con
người nào cũng cần được hưởng. Nếu bạn đã từng vào các bệnh viện ở Việt Nam,
hãy làm vài phép so sánh với tôi. Bệnh viện Việt-Pháp không mất tiền gửi xe
(cái này mà cũng kể khiến ối người chỉ vào các bệnh viện nước ngoài buồn cười),
cửa tự động, hệ thống điều hoà khiến không khí thoáng đãng không có mùi “bệnh
viện”, kết cấu, thiết kế, chất lượng vật liệu không gây phản cảm... Cơ bản nhất
là thái độ phục vụ: Nói năng nhỏ nhẹ, lịch sự, hướng dẫn tận tình. Tuyệt đối
không thấy to tiếng với “khách hàng” cũng như với nhau. Thử liên tưởng tới các
bệnh viện khác trong nước, đặc biệt là liên tưởng đến cách đối xử của các nhân
viên khác. Sẽ có cảm giác của một đối tượng mệt mỏi bởi sự khô cằn đi đến một
nơi mình được phục vụ và một nơi mà mình dường như phải ngửa tay xin xỏ dù ở
đó, “không ai cho không ai cái gì”. Vậy thôi, phục vụ tử tế, tận tình, nhẹ
nhàng như vậy, với tôi đã là cách sống của XH XHCN rồi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nghiên cứu và giảng dạy văn học Nhật Bản ở Việt Nam trong hai mươi năm đầu thế kỷ XXI Trong 20 năm đầu thế kỷ XXI, văn học Nhật Bản vẫn ...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét