Thứ Hai, 21 tháng 2, 2022
Hoàng Lê nhất thống chí 2
Hồi thứ sáu
- Trọng Tế chiếm giữ vụng trộm mấy thôn ấp ở quê mình, chẳng
khác con cáo nương nơi gò cũ. Thứ quân nhà quê của y cũng như bầy dê chăn ở
ngoài đồng, cầm roi mà đuổi là chạy, có cần gì phải đánh! Các ông cứ gióng trống
mở cờ, đến thẳng dưới lũy. Chắc hắn chỉ có hai cách: không hàng thì chạy. Hắn
hàng thì điệu ngay về, không được cướp bóc làng xóm. Hắn chạy thì không cần đuổi
tới cùng, sợ sinh ra việc rắc rối khác. Ta nghe nói người vùng Kinh Bắc oán hắn
đến tận xương, hắn chạy đến đâu chắc không có ai chứa chấp, sớm muộn thế nào họ
cũng bắt hắn đến cửa quân cho hắn nộp đầu mà thôi.
Quân Lân ở sau, trông thấy quân của Nhưỡng thua chạy tan tác,
lại nghe nói Nhưỡng đã bị giặc giết rồi, nên đều kinh ngạc run sợ. Riêng Lân
cũng không thể kiềm thúc được nữa, thế là cùng lúc ấy, đám quân tan vỡ luôn.
Lân bèn hộ vệ chúa, cưỡi một chiếc thuyền, xuôi dòng chạy sang phủ Thái Bình.
Chừng nửa đêm, đến huyện Đông Quan, chợt nghe tiếng súng đùng đùng, giống như
hiệu lệnh hành quân. Có người bảo quân Tuyển đuổi theo. Có người ngờ là bọn kẻ
cướp. Sau Lân sai người đi dò, mới biết đó là quân của Trần Mạnh Khuông.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cô bé trên mái nhà sàn
Cô bé trên mái nhà sàn Cô bé Lò Thị Chăng đã sống ở chỗ cao nhất trên mái nhà sàn của một gia đình Thái đen gồm 5 người suốt ba ngày đêm. ...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét