Thứ Ba, 12 tháng 11, 2024
Bà Chúa Hòn 2
- 7 -
– Như vậy mệt lắm. Ông tính sao? Rủi bị chận dọc đường làm
sao chống cự được. Phải chi ông mạnh khoẻ…
Người chờ đợi cậu Cẩu là cô Ngó. Cô buồn phiền vì thái độ gần
như bạc bẽo, vô tình của Bá Vạn. Bá Vạn phải chăng đã quên đêm ân ái, trước khi
xảy ra việc săn heo rừng? Cô Ngó hơi buồn tẻ, trở thành goá phụ. Cô không được
tái giá vì vùng Hòn Chông nầy chẳng còn ai xứng đáng với cô. Ngoài ra, còn dư
luận và áp lực của cậu Cẩu. Bá Vạn là niềm an ủi duy nhứt của cô.
– Dạ từ bốn năm nay, tánh tình hiền hậu. Mỗi năm đến ngày Tết,
ngày giỗ, nó đều có mặt tại đường ở Hòn Chông để cúng lạy.
– Là hai chiếc tàu sắt, phun khói đen kịt. Trên tàu có nhiều
người da trắng bạch, tóc hoe, mắt đục. Họ cầm súng, bên cạnh họ còn nhiều người
“An Nam” khác. Sau lái tàu, có lá cờ xanh trắng đỏ. Bọn đó tới Hòn Chông, thì
…liệu cậu Cẩu chống cự nổi không? Nghe đâu miệt trên, Vĩnh Long, Định Tường đều
thất thủ. Bọn nó tới chợ Rạch Giá rồi.
– Hay là Xí Vĩnh đờn quá dở. Nếu vậy cháu phạt nó uống rượu?
– Tình thế thiệt khó xử. Nếu có dư luận xấu, khổ cho tôi. Hay
là ông qua nhà Tư Thính, hoặc đi viếng ông đạo Đất. Nếu lân la như thế nầy, chắc
là mấy vị sư nữ buồn phiền.
– Trên núi, có treo hai ngọn cờ, một lá tam sắc, xanh trắng đỏ;
một lá đen. Mấy người hộ vệ chết khi tới gần ngọn cờ màu đen. Bọn nó núp trong
mấy căn nhà bỏ hoang, chạy ra thình lình, bên mình trở tay không kịp. Chém
xong, bọn nó chạy lên núi, vô hang đá.
– Nó làm dọ thám cho quân Lang Sa ở chợ Rạch Giá. Tôi nói thì
nó tin, nhưng ông nên ra tay nhanh chóng tới đây bắt nó.
Lát sau, bọn hộ vệ đưa cậu Cẩu và Xí Vĩnh về Vàm Rầy mà chờ đợi.
Bá Vạn chọn lựa hai tên hộ vệ quen biết, những đứa đã từng quen với ông hồi mười
năm trước, Bá Vạn cười xoà:
– Dân làng đâu! Tại sao không đánh trống, đốt đuốc lên để mừng
khi ta thắng trận?
– Còn giày da thì đi không vững khi gặp đất sình lầy. Ở Trung
Lương – Mỹ Tho, quân sĩ triều đình chống cự, treo bảng cầu hiền. Có người đến
dâng kế là lấy trái mù u khô, rải đầy mặt đường, tin rằng người Lang Sa phải trợt
té vì dưới chân mấy trái mù u cứ lăn tròn.
– Mấy thằng Lang Sa làm cháu phiền quá. Tại sao tụi nó giỏi
hơn cháu…
Cô Ngó gặp một chiếc ghe chở củi đi ngược chiều, nên vội hỏi:
– Chết…Thế nào tôi cũng chết. Ông đạo Đất đoán rằng trước khi
chết, tôi qua một giai đoạn sáng sủa. Đó là…tôi dẹp loạn ở núi Mo So. Đó là…hôm
nay. Cám ơn hai cô.
– Xin cô giúp tôi…được sống thảnh thơi hơn, có công ăn việc làm. Tôi là người ham thích mua bán.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Uống trà
Uống trà Một số người tìm sự bình an, sự tịnh tâm trong việc uống trà. Có thể vì vậy mà họ thường thuộc lứa tuổi đã cao, xế chiều. Thanh niê...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét