Thứ Tư, 6 tháng 11, 2024
Bước đi từ quá khứ
Linh hồn tôi nhập nhòe trong bóng tối thăm thẳm kiệt cùng. Tôi đã ở đây qua nhiều mùa trăng, qua những ngày mưa ráo riết chảy trôi trên mái lá nhà sàn. Hồn tôi không được ai thờ tự, hồn tôi trôi dạt từ vách đá, hang núi, đậu trên những ngọn cây, lang thang qua những ngôi nhà bỏ hoang. Gió thổi hồn tôi lang bạt hết đồng cỏ ruộng nương rồi đến ngách to ngõ nhỏ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Vị của một đời người
Vị của một đời người Tôi lớn lên khi quan sát những người lao động bình dị ở xung quanh như cô Mẹt, để rồi nhận ra rằng trải qua những thá...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét