Thứ Năm, 7 tháng 11, 2024
Phận ngải - Truyện ngắn của Nguyễn Thị Mai Phương
Phận ngải - Truyện ngắn
Mưa một đêm mà nước trắng đồng. Cả một vùng chằm hoang
toàn cỏ năn cỏ lác giờ mênh mông trắng xóa. Muốn đi vào xóm Ngoài chỉ còn cách
lội bì lõm trên con đường duy nhất ven đồi. Hai bên đường cỏ lơ phơ ngả rạp
theo gió làm ranh giới, cứ thế lần theo sẽ không bị sa xuống chằm sâu. Chị Đoan
đi dọc bãi ngải cứu tốt đến thắt lưng nhìn ra con đường lớn lòng buồn mênh
mang. Chị vừa đi thăm một người trên Đồi Ngải. Bây giờ, rất kỳ lạ, cả quả đồi
thấp này mọc toàn ngải cứu, cái tên Đồi Ngải mới có gần đây. Cây ngải tốt lút đầu,
mùa đông trổ hoa thơm hăng hắc. Đoan vò nát nắm lá ngải rắc xuống con lạch nhỏ.
Vị đắng loang trong gió. Vậy là bà cụ Thảo đã mãi mãi nằm lại nơi này, có thể
đã hóa thân thành đời ngải xanh tươi, chẳng còn đau khổ. Chị xắn quần lội ngược
từ xóm Ngoài đi ra. Lâu lâu, chị ngoảnh nhìn lại, cái nấm cỏ trên Đồi Ngải chỉ
còn bé xíu. Cả một rừng lá ngải trùm lên, xanh biếc, rung rinh. Trên cao là vệt
sáng lấp lánh. Có thể bây giờ, cụ Thảo đã mỉm cười…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đầu mùa Giáng Sinh Phi trường Heathrow ấm dần trong không khí nhộp nhịp vào những tuần đầu tiên của mùa lễ hội lớn nhất trong năm. Cứ ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét