Thứ Tư, 21 tháng 12, 2016

Những bài thơ hoa

Những bài thơ hoa 
HOA NGÔ ĐỒNG
Hoa ngô đồng tím ngắt chiều thơm
Anh mời em ngắm màu hoa tím
Hiểu nhau rồi tình yêu bất biến
Chim phượng hoàng gọi bạn đậu cành ngô 
HOA QUỲNH

Em trẻ hoài trong đôi mắt anh
Có phải tình yêu níu thời gian đứng lại?
Em: đóa hoa quỳnh trong đêm tình ái
Nở trắng đời anh ngan ngát hương 
HOA SẦU ĐÔNG

Lá sầu đông rụng vàng ngày đông
Cho hoa trắng đan mùa xuân tím
Đến rồi đi tình yêu ẩn hiện
Hương sầu đông tìm em giêng hai 
NGỌC LAN

Em: bông hoa trong vườn anh
Thơ ngợi ca tình yêu, ánh nắng
Ngợi ca em tâm hồn sâu lắng
Hương ngọc lan thơm đêm thu này 
ĐÀI SEN 

Nụ hôn thơm hương một đài sen
Đằm trên môi thanh khiết
Ta tìm đến đời nhau bất tuyệt
Nụ hôn dù khoảnh khắc vẫn nồng say
HOA TI GÔN 

Trang thơ cũ thương hoa tim vỡ
Khối tình si tím những hoàng hôn
Sợi tóc mai buộc hồng chung thủy
Em một đời yêu sắc tigôn
HOA SAO TÍM 
Hoa sao tím hiền lành con gái
Tím đan thanh điểm xuyết giữa muôn màu
Anh hình dung nơi phương trời xa ngái
Hoa và em trong lấp lánh ngàn sao
HOA TỬ VI 
“Tử vi dầu dãi nắng sương…”
Hoa thành điệu lý buồn thương chữ tình
Tìm nhau khắp chốn Thần kinh
Gặp nhau hoa tím đôi mình ngẩn ngơ…
HOA SEN 
Bơi giữa mùa trăng em với sen
Hương sen e ấp chút hương nguyền
Lấp lánh trăng tình sen gợi nhớ
Sen hồng sen trắng… ấy sen duyên
HOA HOÀNG HẬU 
Em rực rỡ bên anh ngày xuân muộn
Xiêm y vàng hoàng hậu của muôn hoa 
Khăn choàng thơm em đài trang hoàng yến
Trong tình anh em lộng lẫy kiêu sa…
HOA KHẾ 
1. 
Trang cổ tích tím màu hoa khế
Cuối mùa thu hoa khế rụng vườn quê
Con chim tình hót chi chiều lạnh
Một mình em vời vợi nhớ hương thề…
2.
Huế chiều nay trời lại mưa giông
Cây khế hiên ngoài hoa vừa nở tím
Con chim sâu hót chuyền trên cành mận
Nhớ em rồi anh lao giữa cơn giông!
HOA MƯỜI GIỜ 
Những giây phút đợi chờ em đời yên lặng lạ kỳ
Chỉ nhịp tim anh vang rõ nhất
Hoa mười giờ đỏ trong ngày tím rực
Và lòng anh đang có một cơn giông! 
HOA VÔ ƯU 
Em xinh đẹp chạm vào hoa hoa nở
Đóa vô ưu muôn kiếp muộn phiền tan
Anganapriya là thiết thân cùng người nữ
Lâm Tì Ni thơm từng khoảnh khắc vàng 
HOA CÁT TƯỜNG
có một loài hoa mang tên em
tốt lành may mắn
đài hoa tím
một trời thơm lãng mạn
cát tường 
trong cung bậc thời gian 
HOA CÚC VÀNG 
Ngày lên bình dị đóa cúc vàng
Tươi tắn hoa cười thu đang sang
Em hóa thân hoa mềm áo lụa
Thơ tình bối rối chẳng nên trang… 
BÔNG SÚNG 
Bông súng thương ai mà bông tim tím
Bông súng nhớ ai bông hiện thành đôi
Con chuồn ớt chao cánh hiền tìm bạn
Bông súng chờ ai soi bóng một mình thôi!
HOA BÂNG KHUÂNG  
Nữ sinh Đồng Khánh lên đồi tím
Mắt huyền vương tím một loài hoa
Bâng khuâng từ ấy thành tên gọi
Chung thủy dâng tình tim tím thơ
HOA GẠO 
Lửa hạ nhen hồng lên dáng hoa
Đường thôn thắm đỏ sắc quê nhà
Em nhắn: đang mùa hoa gạo nở
Anh về ôn chuyện mộc miên xưa! 
HOA BƯỞI 
Cây bưởi thôi không đơm hoa vườn em
cơn bão đêm qua 
đã lạnh lùng hủy hoại
nhưng em còn 
bài tương tư hoa bưởi
thơm lâu 
trong lời ca em
HOA PHƯỢNG 
Hoa phượng bay đỏ lối em về
Chiều nội thành dịu dàng bay áo trắng
Dòng hương xanh chuồn chuồn bay đón nắng
Hoàng hôn đầy thoáng tím mây bay 
HOA MAI

Một nụ xuân thơm cành lộc biếc 
Hương mùa rạo rực tứ tìm thơ 
Nhan sắc vàng mai mềm áo lụa 
Nguyệt cầm khoan nhặt gợi niềm xưa 
HOA VẠN THỌ

Hồn Tết vàng ươm xuân vạn thọ
Nắng xuân rót mật ấm vườn quê
Nâng miếng gừng xuân cha hỏi mẹ:
- Ta thương nhau mấy chục xuân hè?
HOA DÃ QUỲ

Phố núi cao! Phố núi cao!
Dã quỳ hương dẫn lối vào nhà em
Phố núi cao! Phố núi nghiêng...
Người xa gợi nhớ tây nguyên dã quỳ 
HOA TRE
Mấy mươi năm mới nở một lần hoa
Cũng là lúc tre giã từ cuộc sống
Hoa tre thắm trong ánh ngày hy vọng
Búp măng hiền vươn đón mặt trời lên 
HOA HUỆ

Áo trắng em thành hoa huệ thơ anh
Thành trang tình yêu dành cho em đọc
Hoa huệ thơm trong chiều xuân hạnh phúc
Em là niềm riêng đời anh
BÔNG HỒNG VÀNG 

Bông hồng vàng đã úa trên trang thư 
Riêng hương thơm còn trong tiềm thức 
Em không hiểu đời hư hay thực 
Làm sao em hiểu anh? 
FOR GET ME NOT 

Đừng quên em! Anh nhé đừng quên!
Tình yêu đẹp tím hồn hoa muôn thuở
Ta tìm nhau tìm trong từng cái nhớ
Nụ hôn hiền thơm gió tới phương anh.

HOA DÃ QUỲ
Phố núi cao! Phố núi cao!
Dã quỳ hương dẫn lối vào nhà em
Phố núi cao! Phố núi nghiêng...
 

Người xa gợi nhớ tây nguyên dã quỳ
Thơ cho hoa Tường Vi 
Hoa Tường Vi
Xuân Quỳnh

Trắng với hồng và tim tím nhạt
Tựa màu mây phiêu lãng cuối trời xa
Hoa tường vi như thực lại như mơ
Cùng tôi sống suốt một thời trẻ dại.
Vóc nhỏ nhắn trước tầm gió thổi
Tôi hiểu điều trong lá nói lao xao
Ở nơi nào bởi điệu ca dao
Từng ca ngợi một loài hoa chưa có.
Hoa phảng phất mối tình trong truyện cổ
Mang lỡ lầm oan ức đã xa xôi.
Hoa tường vi thời trẻ dại của tôi
Bên mái rạ một mảng vườn hẻo lánh
Ngày mưa bụi khắp nẻo đường và lạnh
Những cụm hồng cụm tím lẫn màu xanh
Tôi có hoa bè bạn bên mình
Hoa hiểu cả những điều tôi chẳng nói
Tôi đã qua bao thác ghềnh đá núi
Qua thời gian tóc thoáng sợi màu mưa
Hoa tường vi của những ngày xưa
Tôi vẫn nhớ một màu mây phiêu lãng.
HOA TƯỜNG VI TRONG MƯA 
Từng giọt mưa câm lặng những bức tường
run rẩy bông tường vi đang nở
nhấp nhoáng bóng chân trần
đầu mùa bong bóng nổi trên đường như mắt cá
Cao nguyên hoá chiều, mưa đưa em đi
gốc thông già hát gì với tuổi
em cầm trên tay một bông liễu rủ
hoa tường vi lặng lẽ khóc vùi
Gió ở phương nào thổi lạnh áo em
bong bóng vỡ trắng trời bong bóng chết
cho từng giọt đắng cay vụn nát
chỉ còn mưa thăm thẳm nỗi em về
Chỉ còn cao nguyên phố núi và em
đành gửi lại một chân trời đẫm gió
đành gửi lại bông tường vi vẫn nở
dẫu cơn mưa vẫn ủ lối đường về...

Lời ru hoa Tường Vi 
ngủ đi hoa tường vi
có gì mà thao thức
tình yêu em quá thật
anh mấy lần ăn năn
ngủ đi giấc muộn màng
tay anh chờ em gối
mắt nhìn anh đừng nói
ngủ đi hoa tường vi
ngủ đi hoa tường vi
môi em còn thơm lắm
bạch trinh mùa quả cấm
anh suốt đời đa mang
tóc gió lùa đông sang
chân mày nghiêng dấu thánh
co ro mười ngón lạnh
nhắm mắt nào tường vi
nhắm mắt nào tường vi
hờn ghen chi cỏ rối
anh làm người xưng tội
vừa lòng không tường vi
ngủ đi hoa tường vi
đêm đã gần cạnh sáng
anh biến thành đá tảng
ngủ ngoan nào tường vi
Hái bông Tường Vi
Em hái bông tường vi
trong vườn cây đợi nắng
thoảng hương trà và đi
từ một lời thơ cổ
 
những câu thơ tôi viết
dài theo đường chim bay
cũng là bông tường vi
sáng nào em đã hái
sáng nào em đã hái
bông tường vi màu xanh
có ửng đường vân đỏ
có tím pha lời chim
xanh là xanh chờ đợi
đỏ là vết dao sâu
tím với sầu nuối tiếc
sao thời gian qua mau
sao thời gian không ở
em hái bông tường vi
tưởng rằng sẽ cất giữ
thơ anh và xuân thì
nhưng có sao đâu nhỉ
sẽ có người đời sau
hái bông tường vi đỏ
gởi tặng anh và em
những người năm xưa đó
hồn đã ở tường vi
tình đi theo lối gió
tường vi ơi, xuân thì
Nhánh tường vi
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Ngọn gió về mơ trên những nhánh tường vi
Mười năm ấy mùi hương không giấu nổi
Tóc em thơm, giọt nắng hóa bông quì
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Kìa, một chàng trai mắt sáng môi tươi
Chiều tan lớp có một người chung lối
Muốn làm quen không thốt được nên lời
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Tách cà phê nhỏ đặc những đêm buồn
Áo em trắng bỗng phập phồng gió thổi
Thơ giăng buồm kì vọng đến bờ thương
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Nhánh tường vi tìm nỗi nhớ leo vào
Dẫu ta biết thời gian không nán đợi
Mà tay mình kỉ niệm vẫn xôn xao
Tường vi
Tôi nhớ mãi một rặng tường vi
Mọc e ấp bên nhà hàng xóm
Mọc từ thuở tôi còn để chỏm
Xanh dịu dàng như màu lá tươi non
Tuổi ấu thơ ngày chạy lon ton
Rặng tường vi một mê cung bí ẩn
Cùng đùa chơi, rồi vui, rồi giận
Bè bạn thơ ngây, lời nói thơ ngây
Hương tường vi thoang thoảng đâu đây
Thắm đượm hồn tôi một thời thơ bé
Cậu nhà bên cho tôi con se sẻ
Rồi thân nhau cùng học , cùng chơi
Hoa tường vi cho lòng thảnh thơi
Cứ lai láng tuôn trào mà kín đáo
Có một lần hai đứa trốn cô giáo
Ra sân chơi hái một chùm hoa
" Đằng ấy ơi tớ là Nguyệt Nga
Cậu là Văn Tiên trẩy kinh đi thi hội "
Hai đứa cứ chơi đi đâu mà vội
Bỗng trời mưa chẳng biết trốn vào đâu
Hai đứa loay hoay ướt đẫm mái đầu
Rặng tường vi cho chúng tôi khỏi ướt
Gió lạnh và bong bóng mưa trong suốt
Cứ rơi rơi làm hai đứa lạnh run
Nép vào nhau chợt thấy ấm áp hơn
Hoa từơng vi cứ cứ tỏa lan đằm thắm.

MT THOÁNG TƯỜNG VI
Kiêu hãnh thế hi em Tường Vi
Màu đ biếc gia tri xanh biếc
Gp em mà lòng mình tiêng tiếc
Thi gian ơi sao vi đi qua
Lá non xanh nhc chuyn ngày xưa
Chm đ tươi nhc mt thi chan cha
Hàng du thưa em nép mình lp ló
Nhc anh v chút thn thùng xưa
Tường Vi ơi, liu có bao gi
Anh li được rung rinh như thế
Làn gió thong qua, thong qua rt nh
Cũng gi lên tiếng ca lòng ai
Đã qua ri thi ngt ngây say
Cái ngt ngào ca mt thi trai tr
Tường Vi phi chăng vì thế
Trách em hoài bi sc đ nơi em
Nói vy thôi sau giây lát ưu phin
Biết em vì đi mà thm đ
Em vì đt mà đ tươi rc r
Đt vì em mà cht nha sinh tn
Nên gp em vn thy bn chn
Vn bâng khuâng gia tri chiu nht nng
Anh mi biết đi không th vng
Mt chút thôi sc em Tường Vi
Mt chút thôi sc em Tường Vi
Đã thm muôn đi cho cây c
Bên em anh dùng dng đi
Trong thoáng gp em Tường Vi! Tường Vi!
Thơ tng đoá tường vi 
Lê Minh Quc

Em đi xa như mt cơn gió
tôi rùng mình
th
dài bng mt cơn ho
b
ng ly cà phê đen có mùi v tương tư tan trong đó
tôi ng
i mt mình
th
y em mênh mang
đi h
ết khong thi gian trng rng
gió th
i hết nhng gì tôi mơ mng
tóc trên đ
u bc trng trước thi gian
em l
i chy ra ngoài li hn hò
đ
tôi ngi bt lc gia hn ghen
b
t chp ly cà phê đen
tôi u
ng cn nhưng không h mt ng
lúc yêu em - tôi tr
nên bt t
tôi vung g
ươm đâm vào ngc ca mình
n
i nh em tan ra như cơn gió
n
i nh em là áo len màu đ
gi
a mùa h này tôi thy lnh run
em tan ra nh
ư mt ni bun
là ly cà phê đen m
i ngày tôi ung
trái tim tôi nh
p đp nguyên lành
em đi xa b
ng hoá thành v vn
lá th
ư tình xé lúc na khuya
gi
t cà phê đm đìa trên trang giy
em đi xa - tôi rùng mình nh
li
th
dài bng mt cơn ho
b
ng ly cà phê đen 
có mùi v tương tư 
tan trong đó thôi, 
sáng nay ngoài vườn nhà tôi
đã n
mt đoá hoa tường vi rt đ.
Đêm thấy ta là thác đổ
Trịnh Công Sơn - Khánh Ly
 Võ Quê
Theo http://www.chutluulai.net/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Giải mã tục cúng Thần Tài vào mùng 10 tháng giêng âm lịch

Giải mã tục cúng Thần Tài vào mùng 10 tháng giêng âm lịch Khoảng hơn 10 năm trở lại đây, trên báo chí và mạng xã hội thường phản ánh chuyệ...