Cảnh đêm trăng ở một làng quê
1/ Chiều buông nhanh, từng ánh nắng tắt dần trên ngọn cây, bụi cỏ.
Hoàng hôn đến trong màn tối âm âm rồi chuyển dần sang không gian sáng ngập ánh
vàng trong trẻo. Trăng đã lên rồi. Cánh đồng, khu vườn, mái nhà... tất cả đều
được phủ ánh sáng mát dịu của ông trăng.
Dưới ánh trăng, mọi vật đều như to lên, cao lớn hơn. Lũy tre
làng in từng chiếc lá tre lên mặt cỏ. Bóng bụi tre in trên mặt đất trông rõ từng
cây tre vươn cao, lá tre lay động, bóng lá cũng nhảy nhót theo. Cánh đồng lúa
xanh thẫm. Một cơn gió qua, sóng lúa gợn nhẹ, nhấp nhô dưới ánh vàng. Như cùng
hòa hợp với ánh trăng, tiếng côn trùng rả rích cất lên. Tiếng dế nghe từ đâu xa
lắm vọng đến. Điệu nhạc vĩ cầm của dế đệm đàn cho bài ca của chú ve sầu. Con đường
làng trải rộng dưới ánh trăng vàng. Trên khoảng sân rộng, trẻ con tụ tập chơi
đùa, múa hát. Phụ nữ chẻ lạt, sàng gạo dưới ánh trăng. Họ vừa làm, vừa trò chuyện
về mùa màng, về giá cả trong buổi chợ. Tiếng trò chuyện của người lớn hòa lẫn với
giọng cười, câu hát của trẻ con và tiếng côn trùng thành một bản nhạc hợp âm
cao vang vang khắp xóm làng.
Trăng lên cao hơn ngọn tre, rót ánh sáng vàng óng lên mọi vật.
Ánh trăng không còn soi nghiêng mà như chảy ra, tan thành một thứ ánh sáng
trong vắt, rưới lên mọi vật. Lũ chó sủa vu vơ và nhảy cẫng lên cùng bọn trẻ.Chó
cũng mừng trăng. Trên đường, người làng đi làm ở nhà máy tan ca về muộn, vừa đi
vừa nói chuyện râm ran. Trời về khuya, trẻ con đã đi ngủ. Mọi người thu dọn
thúng, lạt, sửa soạn đi ngủ. Ông trăng lúc này đã ở lưng chừng trời. Trăng sáng
vằng vặc làm mờ hẳn các vì sao, chỉ có chòm sao Bắc Đẩu là sáng rực. Trên vòm
trời trong veo, bát ngát ánh vàng, ông trăng điềm tĩnh ngắm nghía trần gian.
Gió nồm hây hây thổi, ru mọi người vào giấc ngủ êm dịu, say nồng.
Em đi xa, vào thành phố mới thấy yêu vẻ đẹp của đêm trăng nơi
quê làng, yêu nếp sinh hoạt mộc mạc của người dân quê hương. Thành phố sáng rực
ánh đèn màu làm em nhớ quê, nhớ những đêm trăng vui vẻ múa hát hồn nhiên. Em sẽ
cố gắng học tốt để đến kỳ nghỉ hè được theo mẹ về quê.
2/ Nếu có ai hỏi tôi: “Bây giờ có một điều ước, thì bạn sẽ ước
gì?”. Tôi không cần ngẫm nghĩ mà sẽ trả lời ngay: “Tôi ước được về quê để tận
hưởng cuộc sống thanh bình, yên ả nơi đó.” Trong những lần về quê ngoại chơi,
có một đêm trăng rằm đã ghi sâu trong tâm hồn thơ ngây, non nớt của tôi
lúc bấy giờ.
Khi cả gia đình tôi vừa dọn mâm cơm chiều ra thì lúc đó trăng
cũng đã lên rồi. Lúc này, bầu trời cao vời vợi, những đám mây cứ trôi bồng bềnh.
Kìa! Xa xa, phía chân trời vẫn ửng sáng. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Vầng
trăng đang từ từ nhô lên sau rặng tre đen của làng, tròn vành vạnh. Trăng bây
giờ đã lên cao, tỏa sáng khắp mọi nơi. Xa xa, phía đầu làng, là dòng sông hiền
hòa, lóng lánh gợn sang lăn tăn. Dòng sóng sánh, vàng chói lọi như một đường
trăng lung linh dát vàng. Ngoài đồng, quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Vạn
vật say sưa tắm ánh trăng trong. Các chú đom đóm thì chơi trò ú tim bay lượn khắp
nơi, trốn ở trong các kẽ lá hay quanh lũy tre. Những vì sao đêm long lanh như
những ngọn nến đang giúp sức tỏa ánh sáng cùng vầng trăng ấy. Cây cối dựa vào
nhau dường như đang chìm vào giấc ngủ. Gió đồng thổi lồng lộng, thảm lúa cứ nhấp
nhô, nhấp nhô tới tận mãi chân trời. Nhìn từ xa, tôi cảm thấy làng mình là một
bức tranh quê thanh bình, tĩnh mịch. Đứng ở sân ngắm ánh trăng đẹp và nghe khúc
nhạc kỳ diệu của thiên nhiên, tôi cảm thấy lòng mình lâng lâng sảng khoái .
Tôi yêu buổi tối ở quê, yêu cả ánh trăng kỳ diệu trong đêm rằm
ấy. Nó đã để lại trong tôi một ấn tượng khó phai. Lúc này, chắc mọi người đã đi
ngủ hết. Chỉ còn ánh trăng lấp lánh, thao thức trong đêm.
3/ Những đêm trăng sáng tỏ, tôi cùng bà thường ngồi cạnh cửa sổ để ngắm trăng lên, thật
là thích khi được nhìn ánh trăng từ từ nhô lên khỏi rặng tre cuối làng. Càng
lên cao, càng nhạt màu, trăng càng tỏa sáng hơn, bóng tối từ từ nhường chỗ cho
ánh sáng huyền dịu của vầng trăng. Bầu trời trong và xanh thăm thẳm, thỉnh thoảng
có một vài đám mây trắng bay qua tạo cho bầu trời một không gian huyền ảo. Những
chị sao thường ngày yểu điệu lấp lánh khoe sắc là vậy, thế mà giờ đây phải khép
mình trước ánh sáng rực rỡ của chị Hằng. Càng tuyệt dịu hơn, gió hiu hiu thổi.
Chưa hết, hoa mẫu đơn, hoa chiếu thủy khe khẽ lắc lư theo gió.
Ánh sáng thấm đượm đất trời, xóm làng ruộng đồng, dòng sông
và mây gió. Con người cùng cỏ cây, muôn vật sáng đẹp hơn, nồng nàn dưới ánh
trăng
Đêm trăng ở thành phố.
Vào những ngày đẹp trời, cứ mỗi buổi tối, ông trăng tròn lại
xuất hiệntrên bầu trời, trên những ngôi nhà cao tầng. Ông trăng bay lơ lửng, tỏa cái
nhìn trìu mến xuống thành phố Hà Nội thân yêu.
Buổi tối ngày hôm ấy mới đẹp làm sao. Tôi ra ngoài ban công
nhìn ánh trăng tỏa. Trăng tròn vằng vặc từ từ bay lên theo gió. Ánh trăng sáng đến
nơi nào, nơi đó cất tiếng hát, tiếng cười vui vẻ. Trăng đêm nay soi sáng khắp đất
Việt Nam. Trăng sáng vằng vặc chiếu khắp thành phố, làng mạc, núi rừng, nơi quê
hương thân thiết của mọi người. Trăng soi sáng những ống khói nhà máy chi chít,
cao thẳm, rải trên đồng lúa bát ngát vàng thơm, cùng với nông trường to lớn, vui tươi. Cũng từ vầng trăng này, làn
gió nhè nhẹ, mát rượi tỏa ra làm tuôn chảy những ánh vàng tràn trên phố phường, trải
dài khắp thành phố. Tôi nhìn trăng, nhìn mãi, nhìn mãi và nghĩ sự tích chú Cuội
ngồi trên cung trăng. Kể ra chú Cuội cũng tài thật, ngồi mãi bên gốc đa của mình
mà không đi đâu cả. Nghĩ đến chị Hằng mỗi năm chỉ xuống chơi với các em thiếu
nhi một lần vào Trung thu, tôi lại nhớ, nhớ chị lắm! Tôi ước mong chú Cuội sẽ lại
trở về sống với con người,chị Hằng sẽ xuống chơi cùng các em vào những ngày mười
lăm hàng tháng. Nhưng cái ước mong đó chỉ là ảo ảnh, hy vọng mỏng manh. Trăng nấp
dưới giữa muôn vạn vì sao. Ánh trăng óng ánh tỏa trên khắp cành cây, hoa lá để rồi
chúng toát ra một màu vàng tươi đẹp. Trăng chiếu xuống dưới đường làm những
khuôn mặt thanh niên tươi trẻ hơn. Trăng cũng có một tình yêu vĩnh cửu như con
đối với mẹ. Trăng yêu quý trái đất của mình, yêu quý hành tinh của mình, yêu quý
những con người thông minh, cần cù sáng tạo, yêu lao động của mình. Hình như
trăng đặc biệt yêu quý những em nhỏ đang vui chơi, học hành dưới mái trường mà trăng
đã ôm ấp vào tận trong tim. Trăng còn tỏa ánh sáng của mình vào những chậu cây cảnh có
nhiều sự sống hơn. Trăng cứ hiện lên trước mắt tôi, không bao giờ dứt ra được
trong đêm nay. Tôi mơ mộng, tưởng tượng như trăng đang đến sát bên mình và khẽ
nói với tôi:
– Bạn làm gì đấy? Tôi trả lời:
– Tôi đang mơ mộng đây!
Đến khi giật mình trở lại, tôi mới biết đó không phải là
trăng, chỉ làtôi tưởng tượng mà thôi. Trăng còn phải đi đây, đi đó xem xét đất
nước mình nữa chứ. Sao hôm nay tôi kì lạ đến vậy, cứ mơ mộng tưởng tượng suốt? Vì
ánh trăng đêm nay đấy các bạn ạ! Các bạn có thấy trăng đẹp không? Tôi thầm cảm
ơn trái đất đã tạo nên vầng trăng đẹp thế này để tôi yêu đời hơn, mơ mộng hơn, học
giỏi hơn…
Tôi rất sợ, sợ lắm khi trăng bị làm sao đó. Tôi ngồi ngắm trăng cho tới lúc trăng tan dần? Sao trăng lại tan? Tôi tự hỏi tôi. Một đám mây không biết từ đâu đến, chen vào vầng trăng và vầng trăng cùng tan dần. Thế là buổi tối ngày mai,tôi mới gặp lại được vầng trăng. Một ngày dài quá, dài quá, tôi khôngbiết có chịu đựng được hay không? Tôi đang nhìn theo bóng dáng trăng thì mẹ gọi tôi vào ngủ. Tôi không muốn ngủ chút nào nhưng vẫn phải vào. Vào trong chăn, tôi vẫn còn nghĩ đến trăng và thiếp đi lúc nào không biết.
Tôi rất sợ, sợ lắm khi trăng bị làm sao đó. Tôi ngồi ngắm trăng cho tới lúc trăng tan dần? Sao trăng lại tan? Tôi tự hỏi tôi. Một đám mây không biết từ đâu đến, chen vào vầng trăng và vầng trăng cùng tan dần. Thế là buổi tối ngày mai,tôi mới gặp lại được vầng trăng. Một ngày dài quá, dài quá, tôi khôngbiết có chịu đựng được hay không? Tôi đang nhìn theo bóng dáng trăng thì mẹ gọi tôi vào ngủ. Tôi không muốn ngủ chút nào nhưng vẫn phải vào. Vào trong chăn, tôi vẫn còn nghĩ đến trăng và thiếp đi lúc nào không biết.
Vầng trăng đã đi tận vào trong giấc ngủ, vào tận trong giấc mộng của
tôi.
Trăng đêm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Dù đã
đi đâu rất xa, dù có ở nơi nào đi nữa, nhưng tôi cũng sẽ không bao giờ quên vầng
trăng tròn vằng vặc. Tôi sẽ không bao giờ quên.
4/ Đã khuya rồi mà dòng sông Nguyễn quê tôi vẫn còn thao thức,
thầm thì hát ca giữa lòng thị trấn…
Phải chăng, sông cũng vui vì một buổi tối đẹp trời? Bầu trời
thăm thẳm trong vắt, sao chi chít, lấp lánh. Vầng trăng tròn vành vạnh lặng lẽ
tỏa sáng. Trăng như người họa sĩ trải lên mặt sông những mảng màu bạc lấp lánh.
Rồi sông thoáng lặng yên như mơ mộng ngắm bầu trời đêm. Sông giấu cả bóng trăng
tròn vào tận đáy lòng mình. Gió nghịch ngợm, không ngừng xô những gợn sáng đập
vào bờ. Thỉnh thoảng, có chú cá bất ngờ quẫy mình làm vỡ cả bóng trăng. Mặt nước
xao động như nuối tiếc.
Trên sông, con thuyền lững lờ như một du khách đang dạo chơi
ngắm cảnh. Tiếng mái chèo đều đặn khua động cả mặt nước yên ả. Ven bờ, phía vòm
lá đẫm sương lấp lánh, vọng lên bài đồng ca muôn giọng của ếch nhái. Cây lá xào
xạc thủ thỉ trò chuyện với dòng sông. Sông dịu dàng và khẽ khàng đáp lời…
Ai đã từng ngắm dòng sông Nguyễn quê tôi vào một đêm đẹp trời,
hẳn sẽ cảm nhận được tâm hồn chan chứa tình yêu của nó dành cho những người bạn
thiên nhiên xung quanh…
5/ Tuổi thơ ai cũng có một kỷ niệm đẹp để mà thương, mà nhớ. Tuổi
thơ em gắn liền với cánh đồng lúa chín, bao mồ hôi công sức của các cô chú nông
dân đã kết lại trong những hạt vàng nặng trĩu. Đây, con đường rợp bóng cây
xanh, hằng ngày chúng em rộn rã bước chân cắp sách tới trường. Kia, cây đa đầu
làng, người bạn thân lâu năm của em. Và mỗi đợt đêm về, em lại yêu biết bao đêm
trăng quê hương em.
Mặt trăng tròn vành vạnh từ từ nhô lên sau lũy tre làng. Cành
cây kẽ lá đẫm ánh trăng. Hương hoa cau, hoa nhài tỏa hương thơm ngào ngạt trong một
không gian tĩnh mịt. Ánh trăng sáng vằng vặc, soi sáng khắp làng mạc, núi đồi. Nhìn
xa, mặt trăng như một viên ngọc sáng long lanh giữa một vũ trụ bao la.Trăng như
người mẹ hiền dịu, ôm ấp bao gia đình, soi sáng khắp nhà cửa, sông ngòi và cả quê
hương đất nước thân yêu. Bên bờ sông, tiếng vĩ cầm ở đâu nghe mà du dương thế?. Nó
như ru ngủ những cây tre bên bờ. Rồi có một ngọn gió nghịch ngợm thổi ngang
qua, đánh thức hàng tre xanh xanh đang chìm sâu trong giấc mộng đẹp. Dưới hố, mấy
chú cá vẫn còn đùa giỡn nhau tung tăng bơi lượn thật thích thú. Ánh trăng chạy
qua những nóc nhà, chiếu xuống mặt sông sáng lấp lánh.
Trong mặt trăng có vẻ như đang soi dáng ngọc của mình vậy. Ánh trăng lung linh dát vàng, cả một quê hương như chìm đắm trong cái màu sắc huyền ảo này. Mặt trăng dịu dàng như sà xuống mặt đất để ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên, vô tư và đáng yêu, để đưa chúng tới một vùng đất toàn là bánh kẹo một giấc mộng thật là đẹp. Dưới, tiếng gàu múc nước sột soạt, tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ thơ chưa ngủ. Và đặc biệt nhất là những lời ru ngọt ngào tình yêu thương của những người mẹ.
Trong mặt trăng có vẻ như đang soi dáng ngọc của mình vậy. Ánh trăng lung linh dát vàng, cả một quê hương như chìm đắm trong cái màu sắc huyền ảo này. Mặt trăng dịu dàng như sà xuống mặt đất để ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên, vô tư và đáng yêu, để đưa chúng tới một vùng đất toàn là bánh kẹo một giấc mộng thật là đẹp. Dưới, tiếng gàu múc nước sột soạt, tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ thơ chưa ngủ. Và đặc biệt nhất là những lời ru ngọt ngào tình yêu thương của những người mẹ.
Em yêu tha thiết đêm trăng quê hương em.
6/ Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đêm trăng đẹp. Thế
nhưng em vẫn thích nhất là đêm trăng rằm vào mùa hạ.
Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất
hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen
thẫm lại như khoác tấm áo nhung đen trên có đính những ngôi sao lấp lánh Sau lũy tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, tỏa ánh sáng vàng dịu lên những ngọn
tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ
đẹp huyền ảo.
Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi
sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, tỏa ánh sáng êm dịu
len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà,
chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đó hư muốn cùng đi chơi với chúng em. Ngoài bờ sông, gió
lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn
sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.
Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm
trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng
mát, thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh
thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh
đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu tỏa ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây
có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về
khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong
giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ
còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm
trăng rằm mùa hạ thật đẹp.
Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy
yêu thiên nhiên, cảnh vật quê quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này
lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét