Tập thơ "Về phía mặt trời"
của Dương Phan Châu Hà
Thu dịu dàng
Thu
quyến rũ
Thu
khát khao...
Mùa hạ ồn ã qua đi, thu về nhẹ nhàng như cơn gió thoảng. Nắng
thu vàng rời rợi làm nao lòng những kẻ đang yêu. Gió thu nhẹ nhàng tựa một bản
tình ca.
Đã bao thi nhân trở thành kẻ tình si trước thu quyến rũ. Với
cuộc đời, thu làm say lòng người như vốn dĩ đã thế.
Và
với tôi cũng vậy. Mỗi năm vào độ thu về lòng tôi lại xốn xang. Nỗi buồn vu vơ
như cơn gió thu thoảng nhẹ, lẩn trốn trong niềm hạnh phúc vô bờ.
Đứng
trước biển vào mùa thu, khi ông mặt trời còn đang ngái ngủ, tôi thấy mình thật
nhỏ bé, thấy mình thật hạnh phúc, thật may mắn.
Đứng lặng ngắm nhìn những sợi thu vàng óng ánh, rát bạc lên mặt
nước biển xanh đến vô cùng tôi những muốn trở thành thi sĩ. Trước thu những con
chữ cũng muốn trở thành thi nhân. Trước thu, tình yêu bừng nở dưới hanh hao nắng
vàng và những cơn gió thoảng nhẹ, mơ hồ nhưng quyến rũ.
Đáng
tiếc tôi không phải là nhà thơ, không có tài bắt các con chữ khoe đẹp, khoe
xinh trước nàng thu đẹp dịu dàng, trước tình yêu diệu kỳ.
36 bài thơ (tôi mạo muội gọi như thế) chỉ là 36 tia nắng thu
nhỏ xinh trong vô vàn tia nắng ấm áp của mùa thu vàng rực nắng, 36 ngẫu hứng bất
chợt trước tình yêu (tình yêu đôi lứa, tình yêu gia đình, bè bạn…) mà tôi đã và
đang cố gắng cảm nhận.
Hy vọng các bạn độc giả cùng tôi chia sẻ, cảm nhận: TẬP
THƠ “VỀ PHÍA MẶT TRỜI”.
Mùa thu năm 2009
Võ Quê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét