1. Mỗi ngày, từ vùng Templin qua mấy chặng tàu xe mất gần 3g
đến Berlin làm việc rồi cũng ngần ấy thời gian quay về khách sạn. Chiều
hôm qua làm việc xong mọi người mải mê mua sắm và chụp hình ở khu trung
tâm Berlin đến tối mịt mới về đến Templin. Chuyến xe bus cuối cùng đã
hết từ trước đó hơn một tiếng nên từ ga xe lửa đi bộ về khách sạn, khoảng 3km.
Con đường nhỏ chỉ đủ 2 làn xe chạy giữa rừng thông, một bên là lối đi nhỏ lát gạch
sạch sẽ dành cho xe đạp, bên kia lề đường rộng rãi và những ngôi nhà nhỏ một trệt
một lầu. Những gian phòng ấm cúng ngọn đèn vàng, cửa sổ sơn màu sáng buông rèm
trắng, bệ cửa đặt những chậu hoa nho nhỏ đủ màu sắc. Bậc tam cấp bằng gỗ tay vịn
thanh mảnh, cửa ra vào sơn màu sẫm… Khung cảnh gợi nhớ một truyện ngắn đầy ám ảnh
của chị Minh Thái “Ngồi đợi ở bậc thềm” dù nơi đây yên bình đến mức
có thể ngồi đợi một ai đó ở bậc thềm ngôi nhà xinh xắn này cho đến hết đời… (mà
mình thì cũng đã cuối đời rồi còn đâu…)
Con đường mùa thu trải dài qua rừng thông những cành thấp đã
rụng hết chỉ còn phần ngọn xanh lá. Mùa thu sẽ qua rất nhanh, thông rụng lá để
đón gió lạnh mùa đông và những bông tuyết đầu mùa. Nếu không rụng lá cây khó mà
đứng vững trước sức nặng khi tuyết phủ trắng trĩu nặng cành cây.
Con đường mùa thu vun vút qua rừng bạch dương thân trắng lốm
đốm nâu đen, dáng thanh mảnh vươn cao, rừng đấy mà bạch dương trông vẫn cô đơn.
Mặt đất khô ráo thảm lá vàng trông chỉ muốn ngả lưng xuống đó mà ngắm bầu trời
xanh thăm thẳm trên kia, để cho ý nghĩ không đầu không cuối lang thang bất định…
Con đường mùa thu đẩy lùi về phía sau những hàng phong tán lá
sum sê, ngọn chớm vàng. Nắng sớm nắng chiều làm màu lá ánh lên như dát vàng.
Gió lạnh thế này chỉ vài bữa nữa thôi những cây phong sẽ nhuộm vàng rồi đỏ rực…
Mùa Thu ngắn lắm, vì vậy những sắc màu rực rỡ nhất vội vã thu hết cả vào lá vào
hoa, vào sắc trời vào mặt nước… Từ sáng đến tối, bất cứ lúc nào cũng có thể nhận
thấy những màu sắc phô bày không dấu diếm. “Quý bà mùa thu” đang ở vào độ tuổi
đẹp nhất, rực rỡ mà đằm thắm. Sắc đẹp làm người ta ngưỡng mộ và thoáng nao
lòng…
Con đường mùa thu thấp thóang hồ nước mỗi sớm hơi sương bốc
lên mờ mịt, từ hàng liễu rủ ven hồ bỗng một cánh chim vút bay lên. Xa xa chiếc
thuyền nhỏ, chiếc cầu nhỏ… Buổi chiều mặt nước lặng lẽ trong vắt như gương in
bóng hàng liểu rủ trông như những bức tranh thủy mặc.
Con đường mùa thu qua những ngôi làng nhỏ. Những ngôi nhà vút
qua cũng nhỏ nằm giữa khu vườn xinh xinh trồng hoa, những luống rau, vài cây
táo trong sân, hàng rào gỗ sơn nâu, mái ngói xám dốc đứng, cửa sổ tầng sát mái
như đôi mắt lặng ngắm con đường thẳng tắp chạy qua chia ngôi làng làm hai nửa.
Con đường mùa thu là tuyến đường sắt trải dài mọi miền đất nước,
đường ray và hàng tà vẹt như cũ mòn nhưng những đòan tàu thì hiện đại, rộng
rãi, sạch sẽ, tiện nghi làm người đi không ngán ngại thời gian dài di chuyển.
Đường sắt cao tốc nối liền các nước rất hiệu quả, còn trong nước thường thấy hệ
thống đường sắt khổ 1,4m vận chuyển người và hàng hóa với hệ thống ga tàu có những
dịch vụ tiện dụng, đầy đủ thông tin cho hành khách, chỉ tiếc là tòan bằng tiếng
Đức, đọc khó vô cùng.
Từ một ga nhỏ quạnh vắng, người đàn ông trung niên bước lên
tàu. Taycầm gậy, tay kia dẫn chú chó bergiê lông loăn xoăn màu vàng nâu.
Ông khiếm thị. Chú chó to lớn ngoan ngõan quanh quẩn sát chân ông, thỉnh thỏang
dụi đầu vào tay ông chủ như muốn nói rằng mình vẫn ở ngay bên cạnh. Người đàn
ông xoa đầu nó và nói thầm gì đấy trông rất âu yếm. Bất giác chú chó ngước nhìn
tôi. Chao ôi, một đôi mắt to tròn màu nâu quá đỗi dịu dàng... Chú Vàng ơi, nếu
ông chủ không bị khiếm thị thì đôi mắt chú có buốn đến thế…?
Chiều xuống chầm chậm nhưng rồi bóng đêm lướt đến. Tôi xuống
ga, đòan tàu chuyển bánh. Không biết người đàn ông và chú chó có đôi mắt buồn
còn đi đến tận đâu…
2. Mùa thu, mùa được nhiều người coi là đẹp nhất trong
năm ở Châu Âu: Mùa thu họach nhiều lọai cây trồng, ban ngày nắng ấm vẫn còn dài
nhưng ban đêm hơi lạnh mùa đông đã hiện diện. Không khí trong lành tràn hương
thơm từ hoa nở trên đường phố, trên ban công, trong những khu vườn, hương thơm
từ các lọai trái cây chín đỏ từ những nông trại theo ra đến chợ, vào tận các cửa
hàng trong thành phố.
Từ sân bay Berlin về trung tâm thành phố tôi hơi ngạc nhiên
vì ngỡ mùa thu châu Âu vàng như những bức tranh tôi từng biết nhưng Berlin lại
hiện ra với tràn ngập màu xanh của cây của lá của công viên như những khu rừng
nhỏ. Trên mọi con đường đều có bóng cây: cây phong, cây liễu, bạch dương, và
nhiều lọai cây khác tôi không biết tên. Cây trồng trên lề đường, hoa trên ban
công, cây dây leo trên những bức tường… những thảm cỏ xanh, những khu vườn còn
nhiều cây cổ thụ trông hoang dại như khu rừng nhỏ… Ngòai những con đường, những
tòa nhà, bất cứ nơi nào trống là màu xanh có mặt mang lại cảm giác thư thái
bình yên. Mà khoảng đất dành cho cây cho hoa nhiều lắm, nhiều đến mức hầu như
người ta ít để ý đến những tòa nhà kiến trúc kiểu Gotic nặng nề hay những tòa
nhà mấy cục tầng cao ốp kinh như ở những thành phố khác. Không biết gọi Berlin là
“rừng trong thành phố” hay “thành phố trong rừng” thì chính xác hơn?
Vùng ngọai ô Berlin hầu như còn nguyên những khu rừng
tự nhiên. Hàng ngày đi từ Berlin về Templin khoảng gần 3g xe hơi tốc
độ 120km/g, hai bên đường hút mắt là rừng cây, bãi cỏ chăn nuôi, những chú bò
ung dung gặm cỏ. Có những đọan đường đẹp như tranh vẽ, mỗi sớm mỗi chiều ánh mặt
trời làm những hàng cây bừng lên lộng lẫy. Thi thoảng ven đường có tấm biển báo
hiệu đoạn đường thường có thú rừng chạy ngang, đủ biết hệ sinh thái trong rừng
còn nguyên sơ đến thế nào. Anh lái xe kể: Trên đường đi nếu gặp thú bị thương nằm
ở ven đường thì mọi lái xe đều tự giác gọi ngay cứu hộ và bảo vệ con thú cho đến
khi đội cứu hộ có mặt. Trong rừng có nhiều trạm báo cháy lắp đặt thiết bị quan
sát được hàng trăm hecta, bất cứ nơi nào có dấu hiệu cháy rừng là Trung tâm nhận
được ngay tín hiệu từ trạm. Các phương tiện chữa cháy và cứu hộ được điều đến
ngay và đám cháy được dập tắt ngay trong chốc lát. Mùa thu hanh khô là mùa dễ
cháy rừng nếu ai đó chỉ vô ý vứt một tàn thuốc lá, vì vậy mọi người đều rất tự
giác giữ gìn và bảo vệ rừng.
Trong các ga metro, ga đường sắt tôi hay gặp những quầy bán
hoa của người Việt. Những loài hoa tươi tắn trong cái se lạnh mùa thu: hoa cúc,
hoa hồng, layơn, hoa ly, mimoda, thạch thảo… Những chậu hoa lớn nhỏ sẽ theo người
về trang trí từng ngôi nhà, những bó hoa xinh xắn sẽ được trao tặng cho các cô
gái những người phụ nữ. Đôi bàn tay khéo léo của người bán làm tăng thêm vẻ đẹp
của những bông hoa. Cần mẫn kiếm sống và góp phần làm đẹp cho cuộc sống, tôi chợt
nghĩ rằng có lẽ từ công việc của mình những người này sẽ yêu quý thiên nhiên,
yêu quý cái đẹp hơn chứ không chỉ coi đây là một việc để kiếm tiền, dù trên
gương mặt họ vẫn nhiều ưu tư.
Chưa kịp quen với màu xanh ở Berlin thì lá đã chuyển
vàng và rụng theo những cơn gíó chớm lạnh. Mùa thu vàng đang đến rồi cũng sẽ
qua rất nhanh. Để rồi mùa đông cây sẽ ủ trong mình những mầm lá, xuân đến lộc nảy
chồi non, mấy tháng nữa thôi lại một màu xanh mới tràn ngập nơi đây. Tôi không
muốn rời Berlin trong ám ảnh màu vàng chia ly mà chỉ muốn chia tay
trong một sắc thu xanh như ngày đầu tôi đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét