Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2021
Tri thiên mệnh
“Ở đời, khó nhất là biết mình! Năm ấy tôi hai mươi ba tuổi, may mắn đã ngộ ra nhiều điều từ lời dạy và cuộc đời của cha tôi“. Đó là những dòng cuối cùng của truyện ngắn Tri Thiên Mệnh, cũng là dòng cuối cùng Khôi Vũ khép lại tuyển tập truyện ngắn anh viết trong 10 năm từ 1991 đến 2000. Tôi bâng khuâng tự hỏi Khôi Vũ đã “tri“ những gì và đã “ngộ“ những gì trong 10 năm ấy? Và những gì anh cho là “may mắn“?
Trước hết, anh phơi bày ra khá cụ thể những mặt trái của thời kinh tế thị trường, “Cái thời buổi kỳ lạ hết chỗ nói “(tr.34). Bao nhiêu cảnh sống lọc lừa, giả dối, vô luân chà đạp lên những giá trị đạo đức truyền thống. Ở đâu cũng thấy những chuyện tiêu cực, những bất công. Ở đâu cũng thấy những vấn đề thật bận tâm, thật nặng lòng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét