Thứ Tư, 30 tháng 10, 2024
Thơ Nguyễn Thanh Ứng: Lời thuyền
“Suối tự nhiên về sông/ Sông tự nhiên về biển/ Biển hóa thành mênh mông.// Sạch đổ vào mênh mông/ Bẩn đổ vào mênh mông.// Hay đổ
vào mênh mông/ Dở đổ vào mênh mông.// Biển thành nơi chứa đựng/ Biển thành nơi
chịu đựng.// Vì thế biển đầy sóng/ Lòng không mấy khi yên”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét