Thứ Tư, 30 tháng 10, 2024
Thơ Nguyễn Thanh Ứng: Lời thuyền
“Suối tự nhiên về sông/ Sông tự nhiên về biển/ Biển hóa thành mênh mông.// Sạch đổ vào mênh mông/ Bẩn đổ vào mênh mông.// Hay đổ
vào mênh mông/ Dở đổ vào mênh mông.// Biển thành nơi chứa đựng/ Biển thành nơi
chịu đựng.// Vì thế biển đầy sóng/ Lòng không mấy khi yên”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Dấu ấn văn hóa Trung Hoa trong truyện ngắn Lỗ Tấn
Dấu ấn văn hóa Trung Hoa trong truyện ngắn Lỗ Tấn Lỗ Tấn là nhà văn lớn có vai trò đặt nền móng cho văn học hiện đại Trung Quốc, từng được...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét