Thứ Ba, 31 tháng 12, 2024

Tìm nhau từ nhịp chiêng ngân

Tìm nhau từ nhịp chiêng ngân

Đào An Duyên là thạc sĩ văn học, hiện sống và dạy học tại TP Pleiku, tỉnh Gia Lai; Hội viên Hội VHNT các Dân tộc thiểu số Việt Nam và Hội VHNT Gia Lai.
Nhà thơ Đào An Duyên đã xuất bản 2 tập thơ Ngày đã qua (NXB Hội Nhà văn 2016), Một ngày khác ta (NXB Hội Nhà văn 2018) và tập tản văn Dòng sông trôi qua tôi (NXB Quân đội nhân dân 2019); nhận Giải Khuyến khích Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam năm 2017 với tập thơ Ngày đã qua, Giải C của Hội VHNT các các Dân tộc thiểu số Việt Nam 2019 với tập tản văn Dòng sông trôi qua tôi.
“Thăm thẳm chiều/ Lặng phắc những pho tượng/ Mặt cười/ Mặt khóc/ Mặt trầm ngâm/ Không có gương mặt nào đắc thắng”. Tây Nguyên bí ẩn trở thành nguồn cảm hứng chủ đạo trong thơ Đào An Duyên, trở thành cái “phông” tâm thức văn hóa, cả khi viết về tình yêu lứa đôi: “Thành phố ở phía mặt trời/ Nhìn về phương nào cũng nắng/ Mình thương nhau như mùa hội/ Tìm nhau từ nhịp chiêng ngân”.
TÁI SINH
Thăm thẳm chiều
Lặng phắc những pho tượng
Mặt cười
Mặt khóc
Mặt trầm ngâm
Không có gương mặt nào đắc thắng
Bung biêng chiêng
Những âm thanh gửi người thế giới bên kia
Nhịp vang
Nhịp trầm
Không có nhịp nào ẩn ức
Chiều đi về phía đêm
Nước mắt tượng không biết dành cho cõi người hay cõi atâu*
Chỉ còn những linh hồn an nhiên
Chờ tái sinh vào những kiếp không toan tính…
Tôi ngước nhìn những pho tượng lặng im bên nhà mồ
Chiều thanh thản trôi vào đêm
Tái sinh tôi
Trôi vào kiếp người không toan tính.
* atâu: cõi ma (tiếng Jrai).
MẮT CHIỀU
Người đàn bà Jơrai ngồi dệt vải
Chiều trở đông
Cái rét chạm ngõ gõ cửa như người quen cũ
Bàn tay mải miết đưa thoi
Những sợi chỉ màu đan vào nhau
Đan vào cả chút nắng chiều sót lại
Người đàn bà nghĩ gì
Mà mắt hoang lộng trong chiều gió?
Bàn tay mải miết đưa thoi
Những sợi chỉ sắc đỏ, đen, chàm
Màu của đất
Của cây
Của rừng
Cả của khát khao bỏng cháy
Có lẽ chị dệt những đêm con gái đắm vòng xoang
Chông chênh chiêng ché
Cả những đêm vàng trăng da diết gọi bạn tình
Quá khứ trôi trong mắt chị
Những sợi chỉ màu ánh lên ước mơ
Một ngày không còn nỗi lo cơm áo
Một ngày hạnh phúc vẹn tròn
Không biết nữa…
Bàn tay vẫn mải miết đưa thoi
Những sợi chỉ sắc đỏ đen chàm hiện lên thành thổ cẩm
Màu của đất
Cây
Rừng
Dệt thẳm khoảng chiều hoang gió…
BÓNG NÚI
Trở về núi một ngày trái gió
Nghe chênh vênh cơn khát giấu đáy hồ
Bao nhiêu tuổi núi trơ mòn đỉnh đá
Bao nhiêu năm tháng đã theo nhau qua đây
Nếp nhà mình vẫn im lìm nép bên chân núi
Dưới bậc thang mòn dấu thời gian
Chân con lên xuống không đếm hết tuổi mình bóng từng thớ gỗ
Cha vẫn ngồi vót những nan tre và kể chuyện chiến trường
Con tựa vào núi tìm lại bình yên
Chuyện thành thị phố phường lòng người chật chội
Đàn cò mải miết bay theo mặt trời về núi
Núi ngủ dần trên bóng mình ngả vào đồng ruộng quê hương
Bình minh gọi sớm mai thức giấc
Núi mở gió thơm những thung sâu
Con nhẹ bước chân trên những bậc cầu thang nhà sàn
Bóng cha in vào bóng núi
Thấy mình vững chãi trở về nơi xanh thẳm tuổi mình…
ÁM ẢNH ĐÊM
Những ám ảnh vò xé đêm nguyệt cầm
Nỗi đau kim châm nhức từng tế bào trong suốt
Có tha thứ nào ngược về ngày em sao khuê
Mát lành anh cơn khát sa mạc bời bời gió cát
Ngàn năm vạn năm thạch sùng vẫn tắc lưỡi mẻ kho
Làm sao nỗi buồn ngày một ngày hai nguôi lòng que diêm vụt tắt
Những đốm lân tinh lập loè ma trơi
Thành ám ảnh nhá nhem hỗn độn
Chập chờn những cơn thức ngủ
Bầy chuột gặm nhấm bóng đêm đồng loã
Nhưng nhức tiếng mọt từng vụn gỗ rơi
Bao nhiêu thời gian để mục ruỗng những đêm đầy
Em chạm vào những bình minh
Hỗn loạn âm thanh vò xé đêm không rỗng theo tiếng mọt
Đêm ám ảnh buốt nhức kim châm nguyệt cầm
Tự trong suốt mình sao khuê vụn vỡ chân trời vừa sáng…
BÂY GIỜ MÙA RẤT EM RỒI
Anh có trở về thành phố
Bây giờ mùa rất em rồi
Có lời hẹn chờ cuối dốc
Ngoan hiền tựa một bờ môi
Thành phố ở phía mặt trời
Nhìn về phương nào cũng nắng
Mình thương nhau như mùa hội
Tìm nhau từ nhịp chiêng ngân
Vỉa hè một chỗ ngồi quen
Cà phê thơm vào ngày mới
Có bông hoa vừa nở vội
Vì mùa đã rất em rồi
Lời hẹn dừng phía lưng đồi
Chờ người ghé về thăm phố
Con dốc hiền, bờ môi ngoan
Bàn tay ấm cơn mưa nhỏ
Anh có trở về thành phố
Bây giờ mùa rất em rồi…
CHIỀU TRUNG DU
Chiều trung du
Lá cọ xoè như bàn tay ngoan
Nắm vào mặt trời tia nắng cuối ngày sắp ngủ
Chợt thấy mình xưa cũ
Phiến đá cong bờ ngõ thở vào nhau
Chiều trung du
Chỉ dám đặt thật nhẹ bàn chân
Sợ bước đi mình làm đau cây cỏ
Những cỏ cây cả nghìn năm tuổi
Vẫn xanh như nghìn năm trước đã xanh
Chiều trung du
Dịu lòng trước nụ cười lành
Nụ cười chắt ra từ đời đời nhân hậu
Mình quên những ồn ào phố thị
Ước làm chiếc quạt lá khô trên tay người
Chiều trung du
Chỉ cái với tay là chạm vào xa xưa
Ai đế vương ai hoàng hậu quý phi
Mình sống đời cây cỏ
Những cỏ cây cả nghìn năm tuổi
Biết vui buồn biêng biếc rút mình xanh…
LỜI CỦA LẶNG IM
Khi mùa xuân vừa chớm
Tôi lọt thỏm giữa bốn bề núi đồi
Phía bên kia là thành phố của những người đã khuất
Tôi nói với lặng im
Này tôi mệt nhoài chạy đua với thời gian
Một ngày tôi lạc mình giữa mình xa lạ
Giữa lao xao nói cười
Tôi rỗng những tệp không
Tuổi nào người ta sẽ lấp đầy những ý nghĩ mình
Tuổi nào ăm ắp như cánh đồng mùa lúa chín
Chỉ thấy mệt nhoài chưa chạm được giấc mơ
Phía bên kia. Thành phố của những người không trở về
Tôi nói với lặng im về những bông hoa vừa nở
Mùa xuân nảy một chồi non
Tôi khóc tôi giữa những tầng không lặng lẽ…
CÂU THƠ KHÔNG NGỦ
Câu thơ ứa ra từ đêm mất ngủ
Ngoài kia mênh mếnh gió
Co ro trong ý nghĩ buồn
Thăm thẳm phận người chằng đụp vá víu
Khó lòng rạch ròi đen trắng
Giữa tâm bão biết ơn người dìu ta vào vùng lặng
Biết ơn cả lòng mình đã tẻ nhạt với hư danh
Ngày hít thở dối gian giao đãi thị thành
Thèm lời thô tháp đất bờ lấm lem chân thật
Đừng ước thành phố trong mơ
Bởi trong mơ thành phố vẫn cưu mang những phận người hèn kém
Có ai thấy mình thừa ra giữa cuộc đời
Câu thơ ứa ra từ đêm mất ngủ
Câu thơ xót xa phận người cô độc
Câu thơ lăn về phía căm căm không phải do mùa đông
Câu thơ tỉnh giấc phía ngày mai không biết có mặt trời…
10/10/2021
Đào An Duyên
Theo https://vanvn.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Trọng thệ

Trọng thệ Nếu kể chuyện chơi bạo thắng đậm, còn ai qua mặt nổi lão tây chủ đồn điền kiêm chủ nhân ông hãng cao su Con Ó ở Algérie vào đầu ...