Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2024
Đò chờ - Truyện ngắn của Nguyễn Hải Yến
Đò chờ - Truyện ngắn
Một buổi chiều cuối mùa xuân, nắng vừa tàn nhưng phía
tây không có hoàng hôn, ở cái bến hoang cuối quãng đồng hun hút gió xuất hiện một
con đò dọc. Người đàn ông ôm đứa con gái nhỏ lên bờ, ngồi lặng im bên cây cầu
quán cũ mái ngói âm dương xô từng mảng, tường rêu xám dựa lưng vào gốc duối cổ
thụ đang mùa hoa.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
"Vườn xưa" trên quê hương Tế Hanh
"Vườn xưa" trên quê hương Tế Hanh Có một hình ảnh mà người quê Bình Sơn, quê Quảng Ngãi giữ mãi trong lòng mình, đó là hình ảnh ...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Nguyễn Phan Hách và bài thơ "Làng quan họ" Chúng ta thường nghe ca khúc “Làng quan họ quê tôi”, với hình ảnh, ca từ giàu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét