Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2024
Bản năng gốc
Chủ nhật, trời lất phất mưa. Tôi mở tung cửa sổ bàn viết lặng ngồi nhìn ra ngoài sông. Vắng lặng! gió tạt vào trong phòng mang theo những hạt nuớc li ti bám đầy lên mặt, lên tóc. Thỉnh thoảng, một chiếc sà lan chở đẩy cát chậm chạp trội qua khung cửa phòng viết. Tiếng nổ của động cơ trầm đục tan vào trong gió rồi tắt lặng. Tích! Tắc! tích! Tắc! chỉ còn tiếng chiếc đồng hồ để bàn lên tiếng như nhắc nhở “Mi vẫn còn đang sống”
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Quê nhà yêu dấu XXXX
Quê nhà yêu dấu Chương nhất Vẫn con đường đó, trận mưa đêm trước làm những mô đất gồ ghề trở nên vũng nước. Bụi duối dại hai bên đường c...
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi0l2jzVOunnf5M8LRvvALZ-N5MedH-IODZzPlZ7Xez8egVuSp5GfzaT_i78LXEuCz1a1GZ5UdikM74S0NMHZR-7uH8lrR3FQK6-11LUetWnZaVV5Nmbf8WdLU0G8Djjw4gQc_nSUjNa9x06SB03oHmbJ9DhHDzOpUDdVyim5SSl6Pzlu4lRkY6o-y8sb5z/w140-h200/00000000.jpg)
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Nguyễn Phan Hách và bài thơ "Làng quan họ" Chúng ta thường nghe ca khúc “Làng quan họ quê tôi”, với hình ảnh, ca từ giàu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét