Mùa thu về giăng giăng trên phố, quyến mọi thanh âm, mùi
hương ngòn ngọt vào mê mãi dịu dàng. Tôi mang chút dư hương thu Hà Nội làm quà
cho bạn bằng man mác hương cốm vẫn còn phảng phất vị của gió trời.
Cốm mùa thu - chỉ nghe đến cái tên đã gợi bao khắc khoải, đằm thắm, đã khiến lòng người vọng tưởng, vọng nhớ về một Hà Nội bâng khuâng lối về trong hồi ức. Sắc xanh của cốm nhè nhẹ, mơn man tựa như sự tinh tế của công đoạn khai sinh, tạo nên những hạt cốm mềm, dẻo, thơm, quyến luyến. Để có những hạt cốm ngọt lành cho mọi người thưởng thức, phải cảm ơn công sức của những người làm cốm, trải qua thật nhiều công đoạn lựa chọn, sàng lọc, lưu giữ để hạt cốm thơm, bùi, dẻo quện vấn vương hồn người nơi quê nhà và xa xứ.
Cảm giác nhận gói cốm từ tay người bán, những hạt cốm uống no nắng gió đất trời, được nâng niu gói kín trong hai lớp áo: lớp lá ráy bên trong giữ màu, lưu vị, lớp lá sen bên ngoài bao bọc lớp áo trong như tình thân mến chở che, cho hương sen mãi thoang thoảng mơ màng.
Xưa, chỉ nhác thấy đôi quang gánh thênh thênh dạo bước hay hình ảnh người đội thúng trên đầu là đủ biết cốm đang dắt mùa thu dung dăng dạo bước vào lòng phố. Chỉ cần lời gọi cũng mềm như heo may, người bán dừng lại, khe khẽ hạ gánh hay đặt thúng xuống đầy trìu mến. Bán cốm đúng điệu phải dùng chiếc cân xách tay nho nhỏ tự ngày xưa, một lạng, hai lạng, cân lên rồi gói lại, buộc bằng một ít lạt rơm nếp như thắt chiếc nơ nhỏ xinh điểm tô, nhấn nhá cho món hàng của mùa thu.
Dùng tay nhón một chút cốm cho vào miệng, nghe vị ngọt, thơm thảo lan lan vô cùng. Giữa phố phường, cảm giác thưởng thức món cốm thật thanh khiết, chẳng ngại ngần, chẳng e dè, để nghe hồn quê vương vương thấm dần. Mua và bán cốm ngày xưa chừng thư thái, thong thả hơn hẳn bây giờ. Nghĩ mà thương cốm ngày nay dần nhuốm màu vội vã.
Giữa tiết trời mát dịu, bên ấm trà, ngồi cùng nhau thưởng thức vị cốm, dõi xa xăm, cảm nhận nét đẹp của sự giản dị, hài hòa pha trộn đầy tinh tế, để nhớ hoài mùa thu đang gọi hương cốm về…
Cốm mùa thu - chỉ nghe đến cái tên đã gợi bao khắc khoải, đằm thắm, đã khiến lòng người vọng tưởng, vọng nhớ về một Hà Nội bâng khuâng lối về trong hồi ức. Sắc xanh của cốm nhè nhẹ, mơn man tựa như sự tinh tế của công đoạn khai sinh, tạo nên những hạt cốm mềm, dẻo, thơm, quyến luyến. Để có những hạt cốm ngọt lành cho mọi người thưởng thức, phải cảm ơn công sức của những người làm cốm, trải qua thật nhiều công đoạn lựa chọn, sàng lọc, lưu giữ để hạt cốm thơm, bùi, dẻo quện vấn vương hồn người nơi quê nhà và xa xứ.
Cảm giác nhận gói cốm từ tay người bán, những hạt cốm uống no nắng gió đất trời, được nâng niu gói kín trong hai lớp áo: lớp lá ráy bên trong giữ màu, lưu vị, lớp lá sen bên ngoài bao bọc lớp áo trong như tình thân mến chở che, cho hương sen mãi thoang thoảng mơ màng.
Xưa, chỉ nhác thấy đôi quang gánh thênh thênh dạo bước hay hình ảnh người đội thúng trên đầu là đủ biết cốm đang dắt mùa thu dung dăng dạo bước vào lòng phố. Chỉ cần lời gọi cũng mềm như heo may, người bán dừng lại, khe khẽ hạ gánh hay đặt thúng xuống đầy trìu mến. Bán cốm đúng điệu phải dùng chiếc cân xách tay nho nhỏ tự ngày xưa, một lạng, hai lạng, cân lên rồi gói lại, buộc bằng một ít lạt rơm nếp như thắt chiếc nơ nhỏ xinh điểm tô, nhấn nhá cho món hàng của mùa thu.
Dùng tay nhón một chút cốm cho vào miệng, nghe vị ngọt, thơm thảo lan lan vô cùng. Giữa phố phường, cảm giác thưởng thức món cốm thật thanh khiết, chẳng ngại ngần, chẳng e dè, để nghe hồn quê vương vương thấm dần. Mua và bán cốm ngày xưa chừng thư thái, thong thả hơn hẳn bây giờ. Nghĩ mà thương cốm ngày nay dần nhuốm màu vội vã.
Giữa tiết trời mát dịu, bên ấm trà, ngồi cùng nhau thưởng thức vị cốm, dõi xa xăm, cảm nhận nét đẹp của sự giản dị, hài hòa pha trộn đầy tinh tế, để nhớ hoài mùa thu đang gọi hương cốm về…
Huệ Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét