Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Một ngày mùa đông trên đảo Bình Ba

Một ngày mùa đông trên đảo Bình Ba

Nếu bạn yêu biển, say mê vẻ đẹp của thiên nhiên, và đã chán khung cảnh quen thuộc của Nha Trang, Phan Thiết, Vũng Tàu... thì đảo Bình Ba (Cam Ranh) là điểm đến dành cho bạn. Đảo Bình Ba là một đảo nhỏ còn khá hoang sơ, tại đây bạn sẽ có những giờ phút thư giãn trước biển, thưởng thức tôm hùm, các loại hải sản trong tiếng sóng vỗ bờ, lên đỉnh núi ngắm toàn cảnh vịnh Cam Ranh bình yên và đẹp tuyệt vời.
Bình Ba là một hòn đảo nhỏ diện tích chỉ khoảng hơn 3km2, thuộc xã Cam Bình, thành phố Cam Ranh, tỉnh Khánh Hòa.  Đảo Bình Ba nằm chắn ở cửa vịnh Cam Ranh, chia lối ra vào vịnh thành 2 cửa: cửa Lớn và cửa Nhỏ, như một bức bình phong che chắn gió bão cho tàu thuyền trong vịnh Cam Ranh.
Đảo Bình Ba đã có người ở từ thời Chiêm Thành.  Tương truyền rằng từ những năm đầu của thế kỷ 18, có 3 người thương nhân buôn muối quê ở Bình Định thường xuyên đi tàu trên vùng biển này, gặp sóng to gió lớn bèn tấp vào đảo.  Thấy đảo có điều kiện sống thuận lợi, họ đưa gia đình và họ hàng đến đảo lập nghiệp.  Về sau, nhiều ngư dân và cả người dân trong đất liền cũng đến định cư ở đảo Bình Ba.  Cái tên “Bình Ba” được đặt cho hòn đảo để ghi nhớ ba vị tiền hiền người Bình Định đã quy dân lập ấp, mở đầu cho việc định cư ở đảo này.  Hiện nay có khoảng 5.000 người sinh sống trên đảo Bình Ba, tập trung ở khu vực cầu cảng vào đến bãi Nồm.  Mặc dù đảo nhỏ, trên đảo có nhiều nơi còn hoang vắng, không có người sinh sống.
Chúng tôi đến Bình Ba vào một ngày mùa đông, dự báo thời tiết cho biết biển động từ Thanh Hóa, Nghệ An trở vào.  Mùa đông năm nay miền Nam đặc biệt lạnh, thế nên đi biển mà cả đoàn được dặn dò phải mang theo áo ấm, khăn quàng cổ.
Khởi hành từ Sài Gòn lúc 5 giờ sáng, nhưng đến hơn 16g30 xe mới đến cảng Ba Ngòi (Cam Ranh) để đưa đoàn lên tàu vào đảo.  Lên tàu ở cầu tàu Đá Bạc lúc 16g42, nhưng lúc này vịnh Cam Ranh đã không còn nắng, biển chìm trong làn sương và bầu trời mờ đục.  Vài phút sau, mặt trời xuất hiện sau những đám mây dày và dần lặn xuống phía chân trời.  Bầu trời nhuộm đầy sắc vàng cam, mặt trời như một khối lửa soi bóng xuống mặt biển ửng đỏ màu ráng chiều. Một cánh chim Hải Âu sà xuống trên mặt biển rồi chao chát lượn vòng trên nền trời hoàng hôn đỏ rực như luyến tiếc những tia nắng cuối cùng của một ngày. 

Bóng tối dần bao phủ trên mặt biển, những ngọn núi xa xa và tàu thuyền trên mặt biển trở thành những bóng đen.  Ngày mùa đông, mặt trời “đi ngủ” sớm quá.  Một giờ sau, khi tàu cập bến đảo Bình Ba trong cơn gió lạnh buốt, hòn đảo nhỏ này đã lên đèn.
Trong bóng đêm, chúng tôi băng qua bãi đất trống ở cầu tàu và đi vào những con ngõ hẹp để đến nhà nghỉ ở bãi Nồm.  Nhà cửa ở đảo Bình Ba đa phần đều nhỏ nhưng khang trang, xây san sát nhau chẳng khác gì nhà phố ở đất liền.  Có tiệm thuốc tây, tiệm tạp hóa, quán internet... điện sáng trưng y như bất kỳ khu phố nhỏ nào chúng tôi đã từng qua.  Đảo Bình Ba thật thân thuộc, gần gũi trong cái nhìn đầu tiên của tôi.  Mãi khi đi đến gần bãi Nồm, tôi mới nghe có tiếng sóng vỗ bờ đâu đó, nếu không thế thì tôi vẫn tưởng mình đang ở một khu phố nhỏ trên đất liền.
Đêm hôm đó chúng tôi ăn tối trước sân nhà nghỉ trong làn gió biển lồng lộng, lạnh nhưng thật thú vị đối với những người sống ở miền Nam quanh năm nắng nóng.  Gọi là ở homestay, nhưng các nhà nghỉ ở đây có phòng riêng biệt, trang bị máy lạnh, giường nệm, TV màn hình phẳng, phòng tắm riêng... tương tự như khách sạn mini.  Rau xanh chở từ Cam Ranh về còn tươi mơn mởn.  Thức uống như các loại bia, nước ngọt... bán đầy ở các tiệm tạp hóa.
Ăn tối xong, chúng tôi đi dạo bờ biển và ra chợ Bình Ba.  Đó là một ngôi chợ nhỏ nằm trong một con hẻm cũng nhỏ.  Nói đúng ra thì ở Bình Ba không có đường phố, không có tên đường.  Đường phố chính là những con hẻm nhỏ trong khu dân cư, chiều rộng chỉ vừa đủ cho xe máy hay xe 3 bánh.  


Chợ Bình Ba ban đêm
Những cư dân nhỏ tuổi của đảo Bình Ba

“Đường phố” ở đảo Bình Ba
Người dân Bình Ba đa số gốc Bình Định, chân chất, thân thiện.  Khi được hỏi đường, họ sẽ tận tình hướng dẫn cho khách.  Theo người dân địa phương, tình hình an ninh trật tự ở đảo rất tốt, để xe máy ngoài đường với chìa khóa cắm trên cổ xe vẫn không bị mất.
Sau khi dạo chợ Bình Ba, chúng tôi tiếp tục ăn hải sản “tăng 2”.  Tôm hùm nướng, mực nướng, ốc hấp gừng, nhum nướng...  Gió lạnh, ngồi bên bếp lửa ấm áp tự nướng hải sản mới thú vị làm sao.  Mực rất tươi vì được câu gần bờ bằng thuyền thúng.  Nhưng giá mà đừng ăn tối thì bữa ăn khuya sẽ ngon hơn nhiều.

Tôm hùm và con nhum trên bếp than hồng
Tôm hùm sắp chín rồi!
Và đây, con tôm hùm 1kg đã lên đĩa.
Ốc hấp gừng ngon tuyệt!
Thăm ‘đảo tôm hùm”
Mùa đông, mặt trời lặn sớm và mọc rất muộn.  Gần 6g30 sáng, mặt trời mới xuất hiện sau những đám mây dày.  Dù ra biển rất sớm, chúng tôi vẫn không được nhìn ngắm khoảnh khắc mặt trời nhô lên từ mặt biển, có lẽ vì trời nhiều sương và mây mù.

Tuy là một hòn đảo nhỏ, nhưng Bình Ba cũng có đủ tiện nghi cho người dân địa phương.  Dọc theo bãi Nồm, bờ kè được xây cao, đường đi rộng rãi, lát bêtông.  Đặc biệt là vỉa hè rất rộng, được lát gạch và quét dọn sạch sẽ để người dân có thể đi bộ tập thể dục mỗi sáng.  Trên vỉa hè có nhiều ghế đá để khách nghỉ chân, ngồi ngắm biển.  
Sau khi ăn sáng, chúng tôi lại đi xuyên qua những ngõ hẻm nhỏ của khu dân cư để ra bến tàu, tham quan các nhà bè nuôi tôm hùm.  Điều kiện thiên nhiên thuận lợi, tôm hùm nuôi ở đảo Bình Ba ít khi bị dịch bệnh, vì thế nuôi tôm hùm là nghề chính của người dân địa phương, bên cạnh nghề chài lưới.  Vì thế đảo Bình Ba còn được gọi là “đảo tôm hùm”.  
Đường ra cầu tàu
Cầu tàu tại đảo Bình Ba
Quanh khu vực cầu tàu có nhiều nhà treo bảng “Nhận khách phượt”
Suốt buổi sáng trời âm u và nhiều sương mù, gió lồng lộng thổi nghe lạnh buốt.  Tàu rời bến, đảo Bình Ba với con đường hình chữ Z dẫn lên núi xa dần trong sương.
Tàu đi qua nhiều dãy núi vẫn còn vết tích các lô cốt được xây dựng từ thời Pháp thuộc.  Không phải mới bây giờ, mà cha ông ta ngày xưa đã có ý thức bảo vệ chủ quyền biển đảo.
Trên vịnh Cam Ranh có rất nhiều ghềnh đá.  Những tảng đá khổng lồ bị nắng mưa và nước biển xâm thực qua hàng ngàn năm nên có hình dạng vừa lạ vừa hết sức sống động.  Dường như đá cũng có thần thái riêng của nó và đầy biểu cảm.  Khi tôi ngắm nhìn những tảng đá này, tôi cảm thấy dường như chúng có tâm hồn và có một đời sống riêng. 
Ngoài  tàu đánh cá, trên vịnh còn có vài tàu chở khách du lịch.  Hiện nay Bình Ba đã được biết đến nhiều hơn, các công ty du lịch bắt đầu đưa khách đến hòn đảo bình yên này. 
Đến bãi Nhà Cũ, tàu định ghé vào cho khách tắm biển và lặn ngắm san hô, nhưng chẳng ai chịu rời bỏ chiếc áo khoác dày ấm áp để ngâm mình trong làn nước mùa đông lạnh buốt.  
Bãi Nhà Cũ
Sở dĩ có tên “bãi Nhà Cũ”, vì ngày xưa những người Bình Định đầu tiên đến đây lập nghiệp đã định cư ở bãi này.  Về sau, họ phát hiện nơi khác có điều kiện sống thuận lợi hơn, nên tất cả cư dân đều tập trung về khu vực gần cầu tàu ngày nay.
Chuẩn bị cho một chuyến ra khơi từ bãi Nhà Cũ
Trên vịnh có nhiều nhà bè nuôi tôm hùm.  Vì giá trị tôm hùm rất lớn, hầu hết các nhà bè đều nuôi chó để ngăn trộm tôm. 
Chú chó canh bè đang ngồi “suy tư” trên đống lưới
Trời đang rất lạnh, nhưng người thợ lặn vẫn không ngừng ngụp lặn dưới lồng nuôi tôm hùm để tìm bắt những con tôm vừa chết.  Thỉnh thoảng anh lại ngoi lên mặt nước, đặt con tôm “ngộp” trên tấm ván chia ô của nhà bè để người của nhà bè thu gom.  Tôm “ngộp” mùa này có giá khoảng 700.000/kg chưa kể công chế biến.  Tôm còn sống khoảng 1.200.000đ/kg.
Chiều trên bãi Nồm
May mắn chiều hôm ấy trời bắt đầu hửng nắng sau suốt buổi sáng âm u.  Tuy có nắng nhưng trời đục, có lẽ do nhiều sương mù.  Nếu đến đảo Bình Ba vào mùa hạ thì trời sẽ trong xanh và cảnh sắc thiên nhiên có lẽ đẹp hơn bội phần. 

Đảo Bình Ba nhìn từ trên cao
Để được ngắm toàn cảnh vịnh Cam Ranh, chúng tôi thuê xe máy đi lên các đỉnh núi trên đảo. Đường lên núi được tráng bêtông và rất rộng rãi.
Mặt đường rất sạch sẽ như vừa mới được quét dọn. Gần như không có lá khô rơi hay rác rưởi trên mặt đường. Tuy là đảo nhỏ và ở gần biển nhưng đảo Bình Ba vẫn có dịch vụ thu gom, đổ rác, người dân không lén lút đổ rác ra biển như ở những thành phố biển khác.
Đường lên núi có những tảng đá đủ hình dạng, chồng chất lên nhau bên vệ đường. Đá cùng với cây xanh quấn quít, hòa lẫn vào nhau thân thiết. Ở miền đất đầy hơi muối biển và gió lộng, nhưng những bụi cỏ lau vẫn cố mọc lên từ kẽ hở của những tấm bêtông lát đường.
Cỏ lau ở đảo Bình Ba khá đa dạng, gồm nhiều loài có màu sắc khác nhau.
Dừng chân bên sườn núi, trước mắt tôi là một màu xanh thẳm mênh mông và những bọt sóng trắng xóa do sóng vỗ vào ghềnh đá.
Đi đến cuối con đường dẫn lên đỉnh núi, sát với bờ vực, cỏ cây um tùm che kín tầm quan sát. Người dẫn đường rẽ đám lau sậy, đi vòng ra phía sau. Bất chợt trước mắt tôi là đại dương xanh biếc bao la, những ngọn núi nối tiếp nhau vây quanh tạo thành vịnh Cam Ranh rộng lớn, nơi che chở cho tàu thuyền những ngày giông bão.
Chúng tôi xuống núi và tiếp tục đi theo con đường dẫn lên một đỉnh núi khác. Đảo Bình Ba hình dạng tựa như một chữ U nằm chắn ngay cửa vịnh Cam Ranh, phía Bắc giáp cửa nhỏ vịnh Cam Ranh, phía Nam giáp cửa lớn vịnh Cam Ranh, phía Tây giáp vịnh Cam Ranh, và phía Đông giáp biển Đông. Trên đỉnh núi này, trong tầm mắt chúng tôi không còn những ngọn núi, những hòn đảo nhấp nhô trên biển, mà là một màu xanh vô tận: biển Đông. Tự dưng trái tim tôi dâng trào một cảm xúc thân thương, tự hào: đây là biển Đông của tổ quốc mình. Những con tàu nhỏ bé đang ngược xuôi trên đại dương mênh mông, trong đó chắc có những con tàu chở hàng hóa của mình đến những vùng đất xa xôi bên kia bán cầu...
Trên đường về, chúng tôi thấy trên bãi biển và các đảo đá có nhiều lô cốt được xây dựng từ thời Pháp thuộc.
Có nhiều tàu cá xuôi ngược trên vịnh và những bãi cát trắng không dấu chân người...
Xuống đến chân núi thì trời đã chiều tà. Cảng cá vẫn dập dìu tàu ghe, chuẩn bị cho chuyến đánh cá đêm.
Mặt trời từ từ khuất bóng sau dãy núi. Hoàng hôn xuống dần trên hòn đảo nhỏ bình yên. Thế là hết một ngày trên đảo Bình Ba.
Trên vịnh Cam Ranh
Sáng hôm sau chúng tôi tạm biệt đảo Bình Ba, trở về đất liền. Buổi sáng trên cảng cá thật đông vui nhộn nhịp.
Buổi sáng hôm đó có nắng, biển càng lung linh, xanh thẳm. Thời gian 1 giờ đồng hồ ngồi trên tàu là thời gian thư giãn nhất trong chuyến đi, biển Cam Ranh đẹp quá, ngắm nhìn mãi mà không chán mắt. Những ngọn núi, những hòn đảo hình thù kỳ lạ lướt qua rồi lùi mãi về phía sau...
Có khi tàu đi thật xa bờ...
Tàu sắp về đến cảng Cam Ranh...

Và đất liền đây rồi. Tạm biệt Bình Ba _ hòn đảo bình yên đã mang đến cho tôi những ấn tượng thật tốt đẹp.
hoadongnoi


1 nhận xét:

  1. Một ngày mùa đông trên đảo bình ba cũng cho ta bao nhiêu kỷ niệm rồi, ta còn nhớ lúc xưa khi lên đảo , chúng ta đã có 1 kỷ niệm thật đẹp mà .
    ............................
    thép hòa phát | thép hộp mạ kẽm

    Trả lờiXóa

Lá bồ đề - Truyện ngắn của Lại Văn Long

Lá bồ đề - Truyện ngắn của Lại Văn Long Tháng 5/2012, sau 22 năm thụ án chung thân về tội giết người, hắn được đặc xá, trả tự do. Trước cơ...