Chiều rất buồn của một ngày trong tuổi sinh viên cách đây đã
xa, như thường lệ tôi nghĩ đến Văn và dàn máy của bạn mình. Cửa sổ phòng Văn
nhìn ra những vạt khoai tây, tần ô… xanh um xa xa là những cánh đồi nhấp nhô, một
con đường đất đỏ ngoằn nghèo. Những người làm vườn đang lui cui trên mảnh đất của
mình. Tôi không còn nhớ chính xác nỗi buồn của mình như thế nào nhưng hình như
nó liên quan đến chuyện thất bại trong học hành và một chút về tình yêu. Qua
băng cassette, máy Sanyo hai loa, tôi nghe Dust in the wind lần đầu
như thế, do Kansas trình bày.
Sự tĩnh lặng của Kansas
Tôi tin rằng bất cứ ai chỉ với một chút thích thú với âm nhạc
thôi cũng sẽ dừng lại khi nghe đoạn intro của Dust in the wind. Đó là những
hợp âm guitar ngọt - êm - dịu và mượt mà. Những hợp âm guitar buồn như tiếng thở
gần như là nhân vật chính chứ không phải là giọng hát của Kansas nữa.
Lõi của ca khúc dài 113 từ gần như gói gọn trong cụm “Dust in the wind/
All we are is dust in the wind”. Có lẽ đúng là như thế thật. Hãy nhắm mắt lại một
khắc thôi để nhớ lại những mơ ước khát vọng ngày nào, có phải tất cả đã trôi
như bóng câu qua cửa sổ. Những tranh đoạt, hơn thua, mất còn… trong tích tắc trở
thành vô nghĩa.
Tự lúc nào Văn đã đứng sau lưng tôi. Văn kể: “Dạo đó bà ngoại
em mới mất, tình cờ em nhặt được bài hát này ở nhà thằng bạn. Đơn giản mà thấm
thía vô cùng. Bà cưng em lắm, ngày bà mất tự nhiên em vụt lùi về thuở ấu thơ xa
lắc, cứ như thằng bé con nhỏ xíu, em buồn và thương ngoại lắm mà không khóc được...
Những lúc như vậy âm nhạc nói hộ lòng mình thật nhiều anh ạ! Nghe Dust in
the wind - Kansas ở đây.
Scorpions với rất nhiều tiếc nuối
Nếu Dust in the wind của Kansas từng khiến ta có cảm
giác được chao lượn trên những thung lũng, những cánh đồng, những không gian
bao la thì Dust in the wind do Scorpions trình diễn unplugged
trong album Acoustica 2001 lại thả ta từ những đỉnh cao chót vót
xuống những vực sâu. Giai điệu của ca khúc vừa đủ chậm để ta có thể tìm một
chút hy vọng. So với Kansas, giai điệu của Scorpions nhanh hơn, tiết tấu phức tạp
hơn, người nghe cũng day dứt hơn với câu hỏi - Có lẽ đâu cuối cùng tất cả cũng
chỉ là cát bụi thôi sao?
Khi cover (chơi lại) Dust in the wind, ban nhạc
này mới gặp một vụ tai nạn rơi máy bay trực thăng và họ chỉ cách cái chết một lằn
ranh mong manh. Ca khúc Send me an angel ra đời sau đó được nhà báo
chuyên bình luận nhạc trẻ quốc tế Danh Đức bình luận đại thể - với ca khúc này,
có lẽ “những con bọ cạp” đã nghĩ đến sự mong manh của kiếp người. Scorpions còn
có một ca khúc khác với ý tưởng tương tự là - Life is too short, sau đó lại
cover thêm Dust in the wind với rất nhiều tiếc nuối. Vẫn còn đó tiếng
guitar nhưng tiếng violon dày hơn. Thoạt đầu có chút gì đó không bình thường ở
độ dày của tiếng violon, nếu được xem video clip ca khúc này mới thấy hóa ra nó
được tạo bởi một cây viloncel và cảm giác day dứt là từ đây mà ra. Nhất là khi
nó được chèn bởi những tiếng gõ giữ nhịp khắc khoải. Nghe Dust
in the wind – Scorpions ở đây.
Thật kỳ lạ là năm 1998, Sarah Brightman lại cover Dust
in the wind trong album có cái tên đầy sức sống Eden (Vườn địa
đàng). Tiếng hát của Sarah còn chậm, mảnh và mượt hơn cả Kansas. Tuy cũng
để âm thanh guitar rải đều trên dọc ca khúc nhưng trong Eden, sự chừng mực
của bộ gõ khiến nỗi khắc khoải trong ta dìu dịu và Sarah như nhẹ nhàng thuyết
phục để ta tin hơn là cố chứng minh cho ta tin.
Sở dĩ có cảm giác này có lẽ còn vì tiếng violon mênh mông và
không bị bộ gõ lẫn âm thanh guitar che khuất. Tại sao lại không tin như thế nhỉ
và tại sao không sống sao để trước khi ra đi để lại cái gì đó. Chẳng phải tro bụi
cũng có thể cháy thành kim cương để linh hồn ta bay đến những tầng trời cao nhất.
Khi tiếng hát của Sarah vừa lặng cũng là lúc cửa thiên đường mở ra đón ta vào
mênh mông. Nghe Dust
in the wind – Sarah Brightman ở đây.
Trong 3 phiên bản Dust in the wind thì phiên bản của Linkin Park có
nhiều dị biệt nhất so với nguyên bản trong tiếng hát nhưng lại gần nguyên bản ở
phong cách hòa âm. Linkin Park thường được xếp vào nhóm electric rock và mới
nghe tưởng chừng họ cũng đang định cover phá cách ca khúc này. Nhưng không, dẫu
rằng tiếng violon rất lạ, dù tiếng hát rất… giật cục thì tiếng guitar acoustic,
nhất là ở đoạn solo mà ban nhạc chơi lại khiến người nghe của hôm nay có thể
lui về rất nhanh vào quá vãng 30 năm. Có thể nói dám cover Dust in the
wind mà vẫn có thể đứng được trong trí nhớ của người nghe sau khi Kansas,
Sarah, Scorpions đã chơi không phải dễ. Nhưng LinkinPark chứng tỏ
được sức sáng tạo của mình và đã làm được điều này bằng Dust in the wind. Nghe Dust
in the wind - Linkin Park ở đây.
Dust in the wind khiến người ta lắng lòng nghĩ đến sự
mong manh của kiếp người nhưng không làm ta bi lụy mà ngược lại nó khiến ta cảm
nhận, ý thức được giá trị của mỗi khắc thời gian sống mà ta đang có. Ngày xưa,
sau cuộc trò chuyện với Văn, nỗi buồn lo trong tôi đã vơi đi rất nhiều.
Chiều đó, tự lúc nào không biết, ta có cảm giác mình như đã tựa
được vào tiếng violon đong đưa mình và bằng cách đó ta lượn một vòng cung rất rộng
trên thung lũng xa trên. Tiếng violon lúc thì bay trên nền guitar mênh mông,
lúc như chậm lại đảo nhẹ để tiếng guitar nâng mình lên, lúc bện lại như những
múi thừng siết chặt. Những đường cong mềm mại và dịu dàng của âm thanh đưa ta
vào chất ngất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét