Bên cầu biên giới
|
|
"Bên cầu biên giới" là một bài hát được nhạc sĩ Phạm Duy sáng
tác năm 1947, là một trong những bài hát nổi tiếng nhất của ông. Đây là bài
hát gây tranh cãi một thời.
Pham Duy kể ông viết ra bài "Bên cầu biên giới" khi nhớ tới người
đẹp khi ông đang ở thị xã Lào Kai.
Phạm Duy xếp "Bên cầu biên giới" vào loại "tình ca giang hồ". Bài này khiến cho Phạm Duy bị hội văn nghệ kháng chiến chỉ trích vì chất chứa "tính chủ quan không thể chấp nhận, tính lãng mạn và tiểu tư sản". Lãnh đạo Việt Minh bảo phải "khai tử" một bài ca "chơi" nói về một cuộc tình là "Bên cầu biên giới" nhưng Phạm Duy thấy khó chịu và không chấp nhận. Nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát sau khi nghe bài này cũng đến khuyên Phạm Duy nên từ bỏ "đầu óc lãng mạn thành thị", Một bài hát, theo tôi, nếu nó có may mắn được hát lên trong một thời kỳ nào đó thì đời của nó cũng chẳng khác chi một đời hoa, sớm nở tối tàn, có gì đâu mà quan trọng hoá. Bài hát bị cấm lưu hành tại miền Bắc sau đó, nhưng nó đã thịnh hành trước rồi và khi về miền Nam lại càng được đón nhận. Những giọng ca thể hiện tốt nhất là Thái Thanh, Kim Tước, Duy Trác, Lệ Thu, Khánh Ly, Vũ Khanh,..
Bên cầu biên giới
Ngừng đây soi bóng bên giòng nước lũ
Cầu cao nghiêng dốc bên giòng sông sâu
Sầu vương theo sóng xuôi về cuối trời
Một vùng đau thương chốn làng cũ quê xưa
Người đi chưa hết hương sầu lữ thứ
Hồn theo cánh gió quên tình xa xưa
Tuổi xanh như lá thu rụng cuối mùa
Mộng về đêm đêm khát vừng trán ngây thơ
"Em đến bên tôi một chiều khi nắng phai rồi
Nắng (ư) ngừng bên chiếc cầu biên giới
Xa xa thoáng đàn trầm vô tư
Đâu đây dáng huyền đền duyên mơ
Bên cầu biên giới
Tôi lặng nghe dòng đời từ từ trôi
Sông nước xa xôi,
Mây núi khắp nơi
Không tỏ một đôi lời ...
Ôi giấc mơ qua
Mộng đời phiêu lãng giang hồ
Sống trong lòng người đẹp Tô Châu
Hay là chết bên bờ sông Da - nube
Những đêm sáng sao
Nhưng đường quá xa vời
Hương trời vẫn mê mài
Lòng tôi sao vẫn còn biên giới !
Lòng tôi sao vẫn ngừng nơi đây
Ôi dòng tóc êm đềm!
Ôi bể mắt đắm chìm!
Đời phong sương cũ, chỉ là thương nhớ
Mộng bền năm xưa
Chỉ là mơ qua...
THAI THANH
VU KHANH
PHI KHANH
|
|
Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014
Bên cầu biên giới
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
‘Tình sông núi’ của Trần Mai Ninh: Có mối tình nào cao hơn Tổ quốc? Ra đời đến nay đã ngót tám mươi năm, bài thơ ‘Tình sông núi’ vẫn son...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...





Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét