Không còn mùa Thu
Trong cuộc sống thường nhật đầy thăng trầm này
khi chỉ có một mình đối diện bóng đêm về khuya với khoảng lặng trong tâm tưởng,
em hay thả hồn mình phiêu bồng về nơi đâu? Riêng anh mỗi khi nhắm mắt lại rồi
thả mặc cho tâm hồn mình rong chơi tự do, muôn lần như một, tâm hồn anh luôn
lặng lẽ trôi về một mùa thu xưa
Không còn mùa thu, trăng rơi bên thềm
Không còn lời ru, mơ
trên môi mềm
Em thơ, như mùa xuân
đầu, nối dài đêm thâu
Anh làm mùa thu, cho em mơ màng
Anh làm lời ru, quấn
quýt bên nàng
Em đi, tiếc gì thu
vàng, tiếc gì xuân sang
Ngày xưa, cái thời xa xôi ấy anh đã chùng lòng
mình xuống trước vẻ đẹp thánh thiện và trong sáng đến nao lòng của em, một cô
gái Bắc Kỳ nho nhỏ .Quen nhau vào mùa thu , cái dạo mà Sài Gòn thường xuyên bị
cúp điện đột xuất thất thường, mọi người cùng đổ ra ngoài hành lang lớp học
mong tìm một chút mát mẻ hiếm hoi ,chỉ có riêng chúng mình cùng ngồi ngắm trăng
qua khung cửa sổ lớp học…Thế rồi có là định mệnh hay không khi anh và em quen
nhau rồi chia tay cũng là lúc đất trời sang thu? Em đi rồi có tiếc nuối chút
nào không sắc thu vàng của Sài Gòn ồn ào mà lắng dịu , có nuối tiếc gì chút
xuân muộn màng hay không?
Còn thương nhớ nhau, về thắp sao trời
Còn thương nhớ nhau,
từng đêm bão tố
Tóc ướt trăng thề, lời
yêu chưa nói trên môi vụng về
Đường ta đã qua, chìm khuất chân trời
Đường ta sẽ qua, nào
ai biết tới
Chiều buông rã rời, ru
lòng thôi mơ, ru buồn nên thơ
Ngày đó , anh cứ tự nhủ mãi rằng không biết
mặt đất có nứt ra hay không để anh chui xuống nếu như lời tỏ tình sẽ bị em
khước từ để rồi chúng mình ngày đó cho đến tận lúc chia xa vẫn trong tình trạng
tình trong như đã, mặt ngoài còn e…Giờ đây sao trời thì anh không thể
thắp,nhưng mỗi khi trống vắng trong lòng theo thói quen anh lại nhìn lên bầu
trời đêm đang nhấp nháy ngàn vạn ánh sao , để rồi thở dài nhè nhẹ mà nhớ về tóc
ước trăng thề và lời yêu chưa nói trên môi vụng về thuở nào.…
Ngoảnh đầu nhìn lại những chặng đường mình đã
đi qua người ta không thể không có tiếc nuối một chút gì đó, quãng đường trước
mắt là gì thì dễ có mấy ai mà biết được, thôi thì hãy cứ ru lòng thôi mơ và ru
buồn nên thơ em nhỉ….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét