Mùa Xuân Thơ và Nhạc
Hình ảnh minh họa Trang Xóm nhiếp ảnh
Mùa xuân đang về với đất trời.
Thời tiết trở nên ấm áp hơn. Bầu trời trong xanh, mây trắng, nắng hồng. Cây cối
vụt rạo rực đâm chồi nẩy lộc. Hoa đua nhau khoe sắc. Chim chóc cất tiếng hót
ríu rít. Ong bướm rập rờn bay lượn…
Trước sự đổi thay của thiên nhiên, trong sự giao mùa, tâm hồn mọi người trở nên
mênh mang nhẹ nhàng, thư thái hòa vui cùng cảnh sắc rồi cảm xúc trước vẻ đẹp
tuyệt vời của tạo hóa. Tức cảnh, sinh tình… các thi nhân đã sáng tác ra nhiều
tác phẩm ca ngợi về mùa xuân.
Truyện Kiều của Nguyễn Du gồm
3254 câu thơ, có đến 55 lần nhắc đến từ xuân. Tùy theo văn cảnh mà từ xuân có
nghĩa khác nhau. Trong số đó có những từ tả cảnh mùa xuân.
Mùa xuân được mô tả một cách nhẹ nhàng, xinh tươi qua những câu thơ:
Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã
ngoài sáu mươi.…
Gần xa nô nức yến oanh
Chị em sắm sửa bộ hành chơi
xuân.…
Sen tàn cúc lại nở hoa
Sầu dài ngày ngắn đông
đà sang xuân.
Tả hoa lá mùa xuân:
Cỏ non xanh rợn chân
trời
Cành lê trắng điểm một vài
bông hoa.
Nhà Thơ Xuân Diệu nói về mùa
Xuân theo cách riêng của mình. Mùa xuân gắn liền với tuổi trẻ tràn đầy sức sống
như trong bài thơ Vội Vàng:
Của ong bướm này đây tuần
tháng mật
Này đây hoa của đồng nội
xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ
phất
Của yến oanh này đây khúc
tình si…
Xuân đang tới nghĩa là xuân
đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ
già
Với Xuân Diệu mùa xuân luôn
bất tận:
Một ít nắng, vài ba sương mỏng
thắm
Mấy cành xanh, năm bảy sắc
yêu yêu
Thế là Xuân, tôi không hỏi
chi nhiều
Xuân đã sẵn trong lòng tôi
lai láng
Xuân không chỉ ở mùa xuân ba
tháng
Xuân là khi nắng rạng đến
tình cờ
Chim trên cành há mỏ hót ra
thơ
Xuân là lúc gió về không định
trước.
(Xuân không mùa)
Nhà thơ Nguyễn Bính không những
rất dung dị, rất “chân quê” mà còn được mệnh danh là thi sĩ của mùa xuân:
Đã
thấy xuân về với gió đông
Với trên màu má gái chưa chồng
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong. (Xuân về)
Hay:
Bữa
ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Đặng đi qua ngõ
Mẹ bảo: Thôn Đoài hát tối nay. (Mưa xuân)
Mùa Xuân nồng ấm, rạo rực
đón chờ:
Đây cả mùa xuân đã đến rồi
Từng nhà mở cửa đón vui tươi
Từng cô em bé so màu áo
Đôi má hồng lên nhí nhảnh cười. (Thơ xuân)
Thi sĩ còn đưa chúng ta đắm
cả một “Mùa xuân xanh” :
Mùa
xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng quanh
Cỏ nằm trên mộ đợi thanh
minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh. (Mùa Xuân xanh)
Xuân về Tết đến nhà nhà sum
họp. Sẽ mang nặng nỗi niềm quay quắt nhớ thương nếu không về...
Tết
này chưa chắc em về được
Em gởi về đây cả tấm lòng. (Xuân tha hương)
Cảnh xuân bao giờ cũng làm
xúc động lòng người nhất là cảnh chiều về. Nhà thơ Quách Tấn trong Chiều xuân:
Chim
mang về tổ bóng hoàng hôn
Vàng lửng lơ non biếc đọng cồn
Cành gió hương xao hoa tỉ muội
Đồi sương sóng lượn cỏ vương tôn.
Thi sĩ Hàn Mạc Tử tả đan xen
tả cảnh và người của mùa xuân đẹp và lôi cuốn:
Trong
làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm
vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý bóng xuân
sang. (Mùa Xuân chín)
Mưa Xuân hình ảnh độc đáo rất
đẹp, man mác buồn:
Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng
Đò biếng lười nằm mặc nước
sông trôi
Quán tranh đứng im lìm trong
vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng
tơi bời. (Chiều xuân-Anh Thơ)
Và Huy Cận thanh bình với
Mưa xuân trên biển:
Mưa
xuân trên biển thuyền yên chỗ
Tôm cá chất đầy phiên chợ mai
Sắm tết thuyền về dăm khóm đỗ
Đảo xa thăm thẳm vệt mưa dài.
Không phải ai cũng mong muốn
xuân về? Vì nhiều khi xuân đến dấy lên trong lòng họ bao nỗi sầu lụy. Hãy nghe
Chế Lan Viên nức nở:
Tôi
có chờ đâu có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu?
Với tôi tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau
Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng
Với của hoa tươi muôn cánh rã
Về đây đem chắn nẽo xuân sang. (Xuân)
Mùa Xuân về, không thể không
nhắc đến những bài thơ hay của Đoàn Văn Cừ.
Dải
mây trắng đỏ dần lên đỉnh núi
Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh
Trên con đường viền trắng mép đồi xanh
Người các ấp tưng bừng ra chợ Tết. (Chợ Tết)
Hay là:
Bà
tôi ở một túp nhà tre
Có một hàng cau chạy trước hè
Một mảnh vườn bên rào giậu nứa
Xuân về hoa cải nở vàng hoe. (Tết quê bà)
Đón xuân người ta cũng thường
hoài niệm về những ngày tháng cũ. Bài thơ Ông Đồ của Vũ Đình Liên như là cầu nối
thực tại với quá khứ. Để rồi Tết đến mọi người luôn lưu giữ được những truyền
thống tốt đẹp của tổ tiên.
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua…
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ.
Ngoài các thi nhân sáng tác
rất nhiều bài thơ ca ngợi mùa xuân, còn các nhạc sĩ cũng cho ra đời nhiều tác
phẩm đem lại cho mùa xuân nhiều sắc màu, nhiều rạo rực, nhiều xôn xao:
Hãy lắng nghe bài hát Mùa
Xuân đầu tiên :
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én
về. Mùa bình thường mùa vui nay đã về. Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên….( Văn
Cao)
Bao nhiêu thương nhớ gom
nhặt đầy anh trở về thăm em. Bao lần ngồi thâu đêm, nghe mùa xuân vừa đến. em
ơi hoa thắm rơi ngập đường, Trời nắng xế vương vương…(Tuấn Khanh)
Xuân về, Tết đến không ai mà
không thấy lòng mình rộn vui khi nghe những bài hát thật dễ thương:
Hoa lá nở thắm đẹp làn môi hồng,
Xuân đến rồi đây nào ai biết không. Mang những hoài mong đi vào ngày tháng. Bao
nhiêu mơ ước đến khi mùa xuân sang…(Cánh thiệp đầu xuân-Minh Kỳ-Hoài Linh).
Hay lắng nghe Câu cuyện đầu
năm của nhạc sĩ Hoài An:
Trên đường đi lễ xuân đầu
năm. Qua một năm ruột rối tơ tằm. Năm mới nhiều ước vọng chờ mong. May nhiều rủi
ít ngóng trông. Vui cùng pháo nổ rượu hồng…
Nhạc sĩ Phạm Duy trong Hoa
Xuân:
Xuân vừa về trên bãi cỏ non. Gió xuân đưa lá vàng xuôi nguồn. Hoa cười cùng tia
nắng vàng son. Lũ ong lên đường cánh tung tròn…
Nhẹ nhàng tình yêu trong mùa
xuân với nhạc sĩ Trịnh Công Sơn:
Mùa xuân yêu em đồi núi thênh thang. Hồ nước long lanh ngàn cánh vàng. Ngày ta
yêu em màu lá thanh xuân….(Người về bỗng nhớ)
Thật dễ thương với Gửi người em gái miền Nam:
Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng. Cành đào phong kín cánh mong manh
như hoa lòng. Hà Nội mừng đón Tết, hoa chen người đi, liễu rủ mà chi…(Đoàn Chuẩn
Từ Linh)
Bình yên và nhẹ nhàng khi nghe bài Mùa Xuân trên đỉnh bình yên – Từ Công Phụng.
Rồi
mai, có một lần tôi đưa em, về trên đỉnh yên bình hiền hòa. Một mùa xuân trên
cao, hôn lên làn tóc xõa, theo mây trôi bềnh bồng…
Mùa xuân là mùa của sự đoàn tụ và yêu thương.
Xuân đã đến bên em. Dáng xuân tuyệt vời. Xuân đã đến bên người. Xin người hãy
cùng em vui xuân…(Xuân yêu thương)
Mùa xuân là mùa của tình yêu. Hãy cùng nhạc sĩ Ngọc Châu Thì thầm mùa xuân:
Từng
chồi non xanh mơn man. Từng hạt mưa long lanh rơi… Mùa xuân. Và trong ánh mắt lấp
lánh. Lời yêu thương ai…ngập ngừng. Mùa xuân đã…
Sẽ không có bút mực nào mà
có thể kể hết các tác phẩm thơ và nhạc về mùa Xuân. Trên đây chỉ là góp nhặt một
chút gì chỉ để gợi nhớ lại những tác giả và tác phẩm làm cho mùa xuân thêm xinh
tươi, thêm màu sắc. Mùa xuân luôn đem đến bao nhiêu niềm vui, bao nhiêu hy vọng,
bao nhiêu điều tốt lành cho tất cả mọi người.
Và để kết thúc bài viết này, xin hãy nâng ly chúc nhau trong giai điệu dịu dàng
bài Ly Rượu Mừng của Phạm Đình Chương:
Ngày
xuân nâng chén ta chúc nơi nơi. Mừng anh nông phu vui lúa thơm hơi. Người
thương gia lợi tức. Người công nhân ấm no. Thoát ly đời gian lao nghèo khó…há
ha ha hà…muôn lòng xao xuyến duyên đời….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét