Thứ Tư, 12 tháng 5, 2021
Rong chơi chiều ba mươi
Tôi vẫn không bỏ được thói quen ra đi loanh quanh trong chiều ba mươi tết. Bốn mươi tuổi, buổi chiều cuối cùng của năm, ngực cứ phập phồng, rộn rã như một cô bé. Trước giờ, dù có những năm, cuộc sống có nhiều lao đao thì nao nao vẫn là cảm giác cố hữu. Đã thành thói quen dĩ bất biến, chiều ba mươi, không ra khỏi nhà hẳn là có tội với mẹ mùa. Nhất định phải dạo một vòng khắp xóm. Không đi bộ như ngày xưa nữa, bây giờ tôi thành dân thị xã chứ không phải cô bé sống trong một cái xóm nhỏ chật hẹp nữa, tôi đạp xe xuống phố.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bùi Giáng: Người chưa bao giờ già
Bùi Giáng: Người chưa bao giờ già Bùi Giáng (1926-1998) là người hay được nhắc đến với biệt danh “trung niên thi sĩ” do ông tự nhận. Quãng...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét