Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2024
Tản văn của Bảo Ninh: Nỗi sợ
Bây giờ khi hiểm họa dịch bệnh đã được kiểm soát, tôi đỡ sợ hãi, nhưng chỉ đỡ thôi, chứ thực tình vẫn đang rất sợ. Đã có báo giấy để đọc, đọc thấy nhà báo viết rằng chúng ta cần chung sống an toàn với đại dịch, và trong bài viết nhà báo cũng đã giải thích kỹ sống thế nghĩa là sống thế nào và làm sao để sống được như thế, nên tôi cũng hiểu, tuy nhiên lại vẫn không tránh được ý nghĩ rằng phải chăng từ đây mình cần chung sống với nỗi sợ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Valentine cho người chưa gặp mặt
Valentine cho người chưa gặp mặt Trong nhiều lần bay qua Mỹ thăm gia đình, chúng tôi thỉnh thoảng có những chuyến layover tại một trong nhữn...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét