Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2024
Tản văn của Lê Hà Ngân: Chè Bà Cốt
Tản văn của Lê
Hoa cau rụng đầu thềm. Hương cau quyến trong gió ngọt. Đông rùng mình trên vai áo thiếu phụ đang xoan. Cái rét mới làm vạn vật như co lại. Con mèo mướp lười biếng cuộn tròn bên bếp lửa gừ gừ mặc hơi nóng sắp bén cả tới bộ lông óng mượt của nó. Hoa mộc hương quyến gió lạnh khiến lòng bà không khỏi bâng khuâng. Đặt tập sách lên giá, kéo lại vạt áo bông trần hạt lựu bọc lụa, buộc lại chiếc khăn san cho thêm ấm bà lại thở dài. Tiếng thở dài đẫm nhớ thương phiền muộn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tết xưa
Tết xưa Thời gian trôi đều đặn theo một chu kỳ. Hết Xuân, đến Hạ. Rồi Thu, tới Đông. Với khí trời mát mẻ mùa Xuân, chuyển sang oi bức mùa Hè...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét