Thứ Hai, 1 tháng 7, 2024
Con Phèn
Chẳng biết tự bao giờ ở khu đất cù lao này bỗng mọc lên một cái chòi bằng lá nghèo nàn. Cái chòi được dựng lên chênh vênh giữa bãi đất bồi của dòng phù sa bù đắp. Trong đó có một ông già tuổi đã xấp xỉ gần đất xa trời. Không vợ không con không có ai thân thuộc trong cù lao này. Ông chỉ có duy nhất một con vật hay nói đúng hơn là một người bạn đó là con phèn. Nghe đâu ông là người miền tây lên đây lập nghiệp, một thân một mình ai cũng gọi ông là ông Chín.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét