Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2024
Một chiều họa mi
Chiều đông một mình tôi trên con đường không còn rụng lá. Tiếng gió cũng chỉ còn nhẹ êm vẳng xa như tiếng kinh cầu năm cũ. Cơn bão trong lòng cũng đã ngừng im. Chiếc lá đỏ cuối cùng của mùa đông chao theo cơn gió như một cơn mộng chìm vào giấc ngủ bình yên. Đi bên anh tôi luôn học được những bài học giá trị. Tôi ngưỡng mộ anh và luôn có cảm giác an tâm khi gần anh.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó Ngày 20/1/2024 - trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết quan điểm của Việt Nam về việc Trung Quố...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét