Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2024
Vẫn không tìm được bóng mình
Ngực rỗng như cánh đồng hút gió/ con đường đất hanh
hao chớm đông/ mùa đã chạy dài trên sông/ chỉ mình tôi ở lại/ tôi sẽ gom những
bông lúa nặng hạt cúi đầu rụng vào khoảng tối/ gom những ngày ăn đong/ cởi áo
quần lội giữa dòng sông/ vẫn không tìm được bóng mình/ năm ấy/ chuông chùa buồn
khan như lời hẹn cài then vào gió/ ni cô bỏ mõ/ đeo khăn von/ lấy chồng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tết xưa
Tết xưa Thời gian trôi đều đặn theo một chu kỳ. Hết Xuân, đến Hạ. Rồi Thu, tới Đông. Với khí trời mát mẻ mùa Xuân, chuyển sang oi bức mùa Hè...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét