Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2025

Hồn muôn xưa sống mãi tới bây giờ

Hồn muôn xưa
sống mãi tới bây giờ…

Ta ngồi đây tưởng nhớ tiền nhân/ Công trạng người không ai quên được/ Thành phố ngã ba soi bóng nước/ Hồn muôn xưa sống mãi tới bây giờ…
TIỀN NHÂN
Ngồi bên nhau nhắc chuyện người xưa
Một thời gian lao đi mở cõi
Áo bạc đường xa mù sương khói
Bao nhiêu giá lạnh xám môi người
Nơi đất lạ chim không mỏi cánh
Người lẽ nào lại để chồn chân
Phương trời vô định đầy mây trắng
Cứ vịn niềm tin chiếc gậy thần
Cơm hẩm sức tàn nên lực kiệt
Băng rừng vượt núi cạn mồ hôi
Chỉ còn ý chí vầng trăng biếc
Soi sáng long lanh ở cuối trời
Cứ đi cứ đi và cứ đi
Chẳng biết nơi đâu cõi biên thùy
Người ngã xuống trao người bước tới
Ánh mắt tin yêu thật diệu kỳ
Rồi đến nơi nầy người dừng lại
Rừng xanh nước bạc núi gợn hồn
Lớp lớp phù sa chưa nếm trải
Xẻ dọc đồng xa những nhánh sông
Rừng hóa vườn cây đồng hóa lúa
Những mái tranh chiều quyện khói bay
Bếp của nhà ai khơi ngọn lửa
Mà nghe ấm cả xóm thôn nầy
Thần phách con người xua thú dữ
Bàn tay thô ráp xóa hoang vu
Cuộc sống mới tuy còn gian khổ
Đã thấy bình minh vén mây mù
Người sinh sôi thành ấp thành làng
Những cánh đồng ngày càng trải rộng
Sông Cửu Long phù sa đục sóng
Mạch máu hồng nuôi lớn lưu dân
Ta ngồi đây tưởng nhớ tiền nhân
Công trạng người không ai quên được
Thành phố ngã ba soi bóng nước
Hồn muôn xưa sống mãi tới bây giờ…
BẠN TÔI
Nhớ Lộc Vũ
Bạn dừng chân phiêu bạt
Về bên bến quê buồn
Quanh năm nghề hạ bạc
Neo đời một khúc sông
Bạn mang hồn phương đông
Quay lưng ra phố chợ
Áo cơm không là nợ
Hồn phơi phới ngàn lau
Ai vào cuộc bể dâu
Bạn đùa trăng vọc nước
Ai bon chen xuôi ngược
Bạn lênh đênh mái chèo
Quanh quẩn bến quê nghèo
Gió mưa mòn chí lớn
Xem đời như giấc mộng
Bạn thả hồn trong veo.
ĐÊM NGỦ DƯỚI CHÂN NGỰ BÌNH
tặng vợ chồng Ngàn Thương
Nhà bạn chìm trong xóm nhỏ
Chiều phai mái bạc gió lùa
Rào thưa biết đâu là ngõ
Vách vàng ố vết rong mưa
Nền gạch làm nơi tiếp khách
Quanh năm bóng một khoảnh tròn
Giường vạc đầu kê gối sách
Chúc bạn xa về ngủ ngon
Nhưng ta làm sao ngủ được
Huế thơ mà bạn ta nghèo
Quá đêm còn nằm thao thức
Ngậm ngùi một mảnh trăng treo
Ngoài kia sương bay như mộng
Nghe hương Huế ấm lòng mình
Trải hồn trong gian nhà trống
Bạn ta tiếp khách bằng tình
Bạn ta hồn nhiên say ngủ
Đâu hay dằng dặc đêm dài
Ta thấy sông Hương núi Ngự
Mênh mông nhà bạn đêm nay…
ĐƯA BẠN VỀ BẮC ĐUÔNG
nhớ Phạm Hữu Quang
Bạn trở về. Về với Bắc Đuông
Nơi dòng sông chảy qua lời ru của mẹ
Nơi câu thơ xanh màu lá trẻ
Ngọn đèn dầu soi sáng những trang văn
Quyển vở vàng thơm mùi rạ đồng bằng
Tiếng dế gáy theo vào giấc ngủ
Cha mất sớm mẹ lìa quê lam lũ
Chị theo chồng thui thủi bóng ven sông
Về Long Xuyên xa tiếng ếch đồng
Bạn đi giữa phố người lầm lũi
Thân bé nhỏ chí cao như núi
Qua sông sâu hồn khẳm chuyến phà
Bàng bạc xứ người một ánh trăng xa
Chiều sông Hậu làm thơ ngẫu hứng
Ngước mặt về tây Thất Sơn sừng sững
Áo giang hồ cuồn cuộn gió phương đông
Bạn đã về. Về với mênh mông
Bỏ lại sau lưng cõi đời bẩn chật
Bỏ lại nhân gian những điều được mất
Suốt một đời lẩn quẩn thực hư
Cuộc chơi rồi cũng hóa phù du
Đi trăm nơi vẫn quay về chốn cũ
Cánh chim xa rừng thương nhớ tổ
Cội cành xưa còn đó dấu chào đời
Xa Long Xuyên. Bạn đã xa rồi
Còn đâu những chiều say ngất ngưởng
Quán bên đường ngửi mùi khô nướng
Uống cạn bình chưa rõ mặt cơn say
Có những đêm nhân thế thật dài
Vườn ký ức hồn lang thang cô độc
Bạn nuốt khói nghe bạc từng chân tóc
Nặng hai vai gánh nợ tang bồng
Bạn đã về. Mãi mãi Bắc Đuông
Dòng sông xưa hát lời ru của mẹ
Những câu thơ bây giờ lặng lẽ
Kết thành sao soi một kiếp người
Dừng bước giang hồ. Bạn đã thảnh thơi
Chuyện áo cơm cũng thành sương khói
Cồn Nguyễn Du gió mùa vẫn thổi
Không còn ai bên máy chữ gọi thơ về…
9/8/2021
Trịnh Bửu Hoài
Theo https://vanvn.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tác giả trẻ Lê Hương ở Quảng Bình với lý luận phê bình

Tác giả trẻ Lê Hương ở Quảng Bình với lý luận phê bình Lê Hương tên thật là Lê Thị Hương sinh năm 1988, Hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉ...