Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2022
Em tôi, ngày vềXXXX
Ba mẹ chia tay nhau, anh ở với ba, em theo mẹ. Mẹ đưa em đi
xa tít sang bên kia bờ đại dương, nơi mẹ đang sinh sống, làm việc. Hồi đó, hai
anh em còn nhỏ quá nên không biết vì sao ba mẹ chia tay, chỉ nhớ buổi sáng đưa
em ra sân bay là vào một ngày đầu tháng tám, giữa mùa hè nhưng không dưng có
mưa lất phất. Trong mớ ký ức mù mờ còn sót lại của anh, em là con bé chín tuổi
gầy gò, rụt rè, líu ríu níu áo mẹ đi vào phòng cách ly sân bay, đôi mắt ngoái lại
nhìn anh, mọng nước. Anh thương em đến thắt ruột, không nghĩ đó là một chuyến
đi biền biệt của mẹ và em mà mốc thời gian gặp lại chỉ tính được bằng cả hàng
chục năm. Anh cố không khóc, cố làm một ông anh trai vững chải, nhưng sao nước
mắt cứ chạy xuống môi, mặn chát... Năm đó, anh tròn mười hai tuổi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
.jpg)
.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét